Bình yên Cần Thơ

Kiều An

Bình minh muộn ôm bước chân mệt mỏi của tôi trài dài theo con đường đi bộ bên bến Ninh Kiều!

Bao nhiêu năm rồi, bến Ninh Kiều vẫn lặng lẽ cuốn hút lòng người, dịu dàng như cô gái Nam bộ miền sông nước!

Tờ mờ sớm, những gương mặt đã nhuốm màu thời gian giống tôi đang nỗ lực kéo dài tuổi xế chiều trên con đường này! Kia la quán quen thuộc Sao Hôm, nơi ngắm bình minh đẹp nhất sông Ninh Kiều, quên tiền rồi, tôi nghĩ!

Tiếp tục sải chân, tôi thỉnh thoảng gặp vài em Giant và Specialize trễ nải dưới gốc cây chờ người tình khởi động! Hơi sốt ruột!
Sải mau hơn tôi vượt cầu đi bộ qua quán nhà vườn Hoa Sữa. Đến Cần thơ bạn đừng quên ghé quán, bữa tối tuyệt vời và nghe đàn ca tài tử! Không lần nào đến đây mà tôi không nghe lại thứ nhạc tuyệt vời này, thứ giai điệu da diết mượt mà như cô gái miền sông nước!

Sải thêm vài bước, Victoria Cần Thơ vẫn ở đó, từ lần đầu tôi đến Cần thơ! Và giờ đây nó vẫn khẳng định vị trí tuyệt vời của mình! Tôi thật tiếc vì chả mang theo xu nào, thèm một cốc Cappucino và ngắm bình minh trên bến Ninh Kiều!

Một khu khách sạn xa hơn, Mùa nếp, cũng có vị trí tuyệt vời, nhưng tôi không ghé vào! Chân bảo không biết con đường đi bộ còn xa không! Nhưng cũng không xa lắm, 30 phút, bạn đã chạy hết rồi.

Quay ngược về, khi mặt trời đã ló hẳn, ném hàng ngàn lấp lánh ban mai trên dòng Ninh Kiều, tôi gặp mẻ lưới đầu tiên. Tự hỏi có phải là Cá Linh, món lẩu mắm đặc sản ở Cần Thơ!

Người đàn ông già rất chăm chú nhặt từng con cá nhỏ trong mẩu lưới bé xíu của mình! Xa xa, vài bác công nhân vệ sinh đang làm việc!

Một ngày mới bắt đầu bình yên như vậy. Tôi cám ơn Công việc và đôi giày, cho tôi một tiếng bình yên, bên người con gái Ninh Kiều dịu dàng, bến Ninh Kiều!

About the Author chay365

follow me on:
>
0 Shares