Chạy Bộ Bán Đảo Linh Đàm

NƠI TÔI SỐNG – BÁN ĐẢO XANH LINH ĐÀM

Linh Doremon

Nếu có một cung đường đẹp nhất để bạn duy trì thói quen chạy bộ, với tôi đầu tiên sẽ là cung đường gần nhà nhất, nó giúp tôi vượt qua sự lười biếng.

Bán đảo Linh Đàm của tôi không còn vắng vẻ như vài năm về trước nhưng đủ để giúp tôi duy trì niềm đam mê chạy bộ.

Cung đường chạy bộ bán đảo Linh Đàm với tổng chiều dài khép kín 1,7km có vài khúc rẽ vuông góc hẳn sẽ không dễ chịu với các chân chạy pace 4 nhưng với tôi – pace dưỡng sinh – thì chẳng hề gì.

Rảo chân trên mặt đường thảm nhựa của khu đô thị đầu tiên của Hà Nội, đã hình thành gần 20 năm, sẽ không còn êm ái, đôi chỗ bị xuống cấp nhưng bù lại bạn sẽ được tận hưởng bóng mát của những hàng cây đô thị đang vào tuổi sung sức nhất.

Còn gì tuyệt hơn khi cả bốn mùa được chạy dưới những tán ngọc lan và dạ hương thơm ngát toả ra từ khuôn viên của dãy biệt thự ven hồ.

Tháng 6 nóng nực luôn làm nản lòng các runners thì các bạn hãy về với chúng tôi, bóng mát của dãy xà cừ, ánh đỏ của hàng phượng vĩ và sắc tím của tán bằng lăng gần 20 năm tuổi đang soi bóng mặt hồ sẽ làm những ai cứng cỏi nhất cũng phải mềm lòng để xỏ giày ra đường dù các bản tin thời tiết đang phát đi những thông tin không vui về chỉ số ô nhiễm.

Những ngày cuối hạ oi bức được hít hà hương hoa sữa thoang thoảng vào buổi chạy tối, hãy tin tôi, giấc ngủ sau đó sẽ êm đềm với những giấc mơ lãng mạn.

Khi chạy qua vài ba quán cà phê nhỏ tận dụng làn gió mát của hồ Linh Đàm với khúc nhạc êm ái nhẹ nhàng luôn gợi cho tôi nhớ đến thời tuổi trẻ đầy mê say của mình .

Chẳng phải lên phố Phan Đình Phùng để chạy dưới thảm lá sấu vàng ươm đầu hè rồi sung sướng nhặt trái sấu chín vàng rụng gốc vào mùa thu, nơi tôi chạy vẫn mang lại cho tôi cảm xúc đáng yêu đó nếu chịu khó dậy sớm duy trì bài tập sáng.

Một chút bất tiện vào buổi tập sáng khi tôi sẽ phải chạy qua khu chợ nhỏ của khu đô thị, nhưng những gương mặt thiếu ngủ của bà con tiểu thương luôn nhắc tôi nhớ rằng tôi đã và đang may mắn hơn rất nhiều người, để tôi luôn trân trọng những giọt mồ hôi của mình và đồng đội đã đổ xuống khi tập luyện.

Sự phát triển của thành phố đã biến đoạn đường dài khoảng 400m khi xưa luôn làm tôi sợ hãi khi chạy sáng vì quá vắng mà lại còn qua một nghĩa trang giờ đây trở nên đông đúc vào giờ tan tầm, nhưng chẳng hề gì nếu lùi giờ chạy lại sau 18h, nó sẽ lại vắng vẻ như vốn có.

Và với tôi, chạy bộ còn để dùng cho sống ảo, tôi luôn cần một tracklog được tô màu thật rõ, bạn thấy đấy, GPS tốt đã cho tôi một bản đồ thật đẹp.

Niềm vui chạy bộ còn là sự truyền cảm hứng đến cộng đồng, chạy ở đây chúng tôi luôn được một vài ông chủ quán cà phê chào đón, hỗ trợ nước uống, chỗ để xe, nhà vệ sinh 24/24.

Sau tất cả, chạy bộ vẫn là ý chí, cảnh có đẹp, đường có vắng nhưng nếu rời xa sự quyết tâm chỉ trong giây lát, sẽ chẳng thể duy trì được thói quen chạy bộ mỗi ngày.

Hãy đến chạy bộ ở bán đảo Linh Đàm một lần xem bạn nhé.

About the Author chay365

follow me on:
>
106 Shares