Chia Sẻ Về Thử Thách 24h

Cao Hà

Trước tiên tôi phải nói rằng kết quả chạy 174,6km trong 24h không phải là thử thách lớn với nhiều Ultrarunner. Nhưng tôi cảm thấy hài lòng vì mình đã hoàn thành một trong những mục tiêu lớn của năm 2014.

Lúc đầu tôi định thực hiện buổi chạy vào ngày 12-13/05, tuy nhiên do công ty bất ngờ cho nghỉ thêm ngày 30/04 (đến 10h sáng ngày 29/04 mới thông báo) nên tôi chợt nảy ra ý định chạy luôn vào ngày 30/04. Quyết định đột ngột này gây khó cho hoạt động hỗ trợ và làm giảm khả năng tham gia một số anh em dự kiến chạy cùng.

Tôi cũng vậy, tôi gặp mấy khó khăn 1) không có giai đoạn nghỉ dưỡng sức, tuần liền trước tôi chạy  khoảng 130km, 3 ngày liền trước chạy 41km, 20km và 17km. 2) không ngủ đủ: vì sáng ngày 29/04 tôi dậy 4h và thức một mạch đến 21h30′ mới ngủ 1h. 3) ngón cái bàn chân phải của tôi bị turf toe (nhưng nhìn lại thì vụ turf toe này không ảnh hưởng nhiều đến kết quả buổi chạy bộ).

Tuy vậy, với sự cổ vũ rất nhiệt tình của anh chị em, mọi việc chuẩn bị cũng xong. Cùng với một nhóm anh chị em, tôi bắt đầu xuất phát lúc 0h10′ ngày 30/04/2014, khởi đầu khá thận trọng với pace khoảng 6’40”-7’10” , nhịp tim (HR) 115 bpm.

Tuy nhiên sự thận trọng này cũng không đem lại nhiều kết quả, tôi bắt đầu bị đau lòng bàn chân từ khoảng km số 30. Nguyên nhân là tôi chọn đi giày MT00 loại 2E có toe box rộng để tránh blister ngón chân, nhưng phần đế lại khá mỏng. Lúc này trong đầu tôi đã bắt đầu xuất hiện ý nghĩ bỏ cuộc, vì mỗi lần bàn chân chạm đất là một lần cảm thấy đau và mức độ ngày càng tăng.

Nhờ một gợi ý của anh Chitarun, việc đau này được tạm giải quyết bằng cách đổi sang chạy bằng giầy RC1300 có support dày hơn nhiều từ km số 48. Mọi chuyện có vẻ ổn thỏa, cảm giác đau ở lòng bàn chân giảm rất nhiều.

Nhưng chỉ sau khoảng 10km thì tôi lại bắt đầu gặp vấn đề blister ở đầu ngón chân áp út. Tôi đã cố gắng điều trị bằng cách cuốn băng dính, lúc đầu chỉ là 1 ngón áp út, sau đó mở rộng dần thành tất cả các ngón chân.

Việc cuốn băng dính này cũng đem lại hiệu quả khá tốt, tôi chạy thoải mái hơn và bắt đầu “mơ” về cái đích 200km/24h. Mục tiêu này theo tôi nhẩm tính thì khá hiện thực khi pace trung bình tính cả nghỉ của tôi là 7’07”/km, pace khi chạy là 6’/km (thường xuyên duy trì pace này từ 6h->17h)

Đến khoảng 15h tôi bắt đầu cảm thấy đôi giầy trở nên chật, ngón chân cứ như bị bó lại. Anh Cuong Doan Nguyen đã giúp tôi thắt dây giày kiểu khác để tránh việc bàn chân xô lên trước và bị mũi giầy bóp. Sau đó một biện pháp khác cũng được áp dụng là bỏ lót giầy, chân có vẻ thoải mái hơn thật, nhưng lực tác động ngược lại bàn chân thì mạnh hơn.Tôi cũng thay đổi dáng chạy bằng cách hạ thấp trọng tâm, dùng cử động của cơ đùi để giảm sóc, giảm chấn cho đôi bàn chân. Bằng cách này tôi chạy thêm khoảng 2h giờ nữa thì lòng bàn chân lại bắt đầu đau trở lại. Tôi đã lâm vào cái thế lưỡng nan: 1) cho lót vào để giảm đau lòng bàn chân thì cảm giác đầu ngón chân bị bóp lại, đau và bí bách; 2) bỏ lót ra để đầu ngón chân đỡ đau thì lòng bàn chân đau.

Từ 18h, sau khi đã chạy được 155 km, tôi quyết định từ bỏ mục tiêu 200km. Lý luận là “mình còn chạy nhiều, sẽ còn nhiều lần 24h nữa để mình cố” và “cái giá phải trả cho 200km này là khá đắt”, thế là tôi chuyển sang chạy 2 vòng nghỉ một lần,sau đó là 1 vòng nghỉ một lần, mỗi lần dừng đều xoa bóp lòng bàn chân bằng salonpas gel.

Nhưng cũng không ăn thua, dù tôi vừa chạy tôi vừa thuyết phục bản thân là “đằng nào ngày mai mình cũng phải chạy chậm để recovery, tại sao bây giờ không chạy từ từ để recovery luôn”. Sau 4 lần như thế thì tôi dừng lại vì cảm giác bàn châu đau quá mức chịu đựng, nhưng trung thực mà nói thì lý do phần lớn là tôi đã quyết định sẽ dễ dãi với bản thân hơn.

Sau giấc ngủ khoảng 1h tôi thấy bàn chân đỡ đau hơn, tuy nhiên vì đã quyết định dễ dãi với bản thân nên tôi làm mọi thứ khá đủng đỉnh, ăn, uống, nói chuyện, xoa bóp lòng bàn chân, cuốn băng dính lại toàn bộ các ngón chân chuẩn bị cho giờ chạy cuối cùng. Nhờ nghỉ ngơi đủ, chuẩn bị cẩn thận nên tôi chạy 1h cuối cùng khá nhẹ nhàng, HR ở mức 115 bpm cho pace 7’30” và 136 bpm cho pace 5’47”.

Tôi hoàn thành buổi chạy 24h với niềm vui vì đã biết thêm về giới hạn của bản thân; vui vì có cả một ngày để chạy, chia sẻ niềm vui chạy với bạn bè.

Tôi hi vọng mình có thể có thêm những buổi chạy 24h (hoặc lâu hơn nữa) như thế này và tôi nghĩ là lần sau tôi sẽ làm tốt hơn vì:

  • Tôi sẽ sử dụng giày support hơn,
  • Tôi sẽ sử dụng giày rộng hơn thông thường 0.5 cỡ. Dự phòng sẵn 01 đôi rộng hơn 1 cỡ,
  • Tôi sẽ tập để quen với form chạy “giảm sóc” và sử dụng form này ngay từ đầu.
  • Tôi sẽ dự phòng sẵn Ice spray để giảm đau tạm thời,
  • Tôisẽ chạy zone 2 ngay từ đầu, 132 -136bpm;
  • Tôi sẽ sử dụng thêm biện pháp kích thích tinh thần khác là nghe nhạc,
  • Tôi sẽ nghỉ ngơi nhiều hơn trước buổi chạy: 1) có giai đoạn taper khoảng 2 tuần, và 2) ngày hôm trước sẽ ngủ nhiều hơn bình thường.

Trước khi kết thúc tôi xin nói thêm là:

Cách đây khoảng gần 2 tháng khi nghe anh Dzung Ng nói về một nhóm bạn chạy xe đạp 24h, tôi thấy nó là điều không tưởng, vì tôi chưa bao giờ đi xe đạp quá 40km. Nhưng sau đó đọc thêm và nói chuyện thêm với một số anh chạy xe thì thấy việc chạy 200, 300 đôi khi là 500km / ngày có vẻ là bình thường và nhiều người đạp xe ở Việt Nam đã làm được việc này.

Và cũng như vậy khi lần đầu tiên nhìn, nghe con số chạy 174,6km/24h, mọi người chắc cũng sẽ thấy choáng, khó tưởng tượng.

Đặt 2 vấn đề đạp xe và chạy 24h cạnh nhau, Mọi người sẽ thấy rằng ở đây phần lớn là vấn đề tâm lý. Tôi tin là mọi người có thể vượt qua được giới hạn tâm lý này khi đã có người phá vỡ giới hạn này (đặc biệt là những người mà ta biết, hoặc ta được tận mắt chứng kiến).

Có một vài chia sẻ khác:

+Thực phẩm và nghỉ ngơi:

-Trong hành trình này tôi đã ăn, uống khá nhiều: Pizza, mì tôm, bánh mỳ đen, nước Revive, Aquarius, táo, khoảng 1h nghỉ và ăn một lần, càng về sau khoảng nghỉ càng nhiều hơn. Có lẽ nhờ ăn uống đầy đủ mà tôi chạy khá sung sức, ổn định ở pace 6’/km trong một thời gian tương đối dài trong khoảng 11h từ (6h sáng đến 17h).

Đến 21h vì bàn chân đau không chạy được nên tôi đã quyết định ngủ khoảng 1h, có lẽ nhờ giấc ngủ này mà sau đó tôi chạy 1h cuối nhẹ nhàng hơn hẳn.

+Tôi mất bao nhiêu kg sau khi chạy?

-Rất tiếc là tôi không cân nên không biết.

+ File record chạy theo lap 1km: https://drive.google.com/file/d/0B2dUZd7LMK_ydWtMaC1Jb1JfQUk/edit?usp=sharing

+Giai đoạn hồi phục diễn ra như thế nào?

-18h sau khi kết thúc thì bắt đầu chạy lại để phục hồi, mỏi cơ mông, chắc là do tôi sử dụng biện pháp nhún chân để giảm lực tác động đến bàn chân,

-32h sau khi kết thúc chạy tôi chạy phục hồi lần 2, lần này chạy dài hơn, kết quả là cảm giác người đã linh hoạt hơn, ở cùng một HR thì pace chậm hơn mức bình thường khoảng 10-15” và hiện tượng “cardiac drift” diễn ra rõ rệt hơn, tôi bị trôi khoảng 15 bpm khi so sánh giữa km 1 và km24.

-hiện tôi vẫn còn trong giai đoạn recovery cảm giác cơ thể bình thường với các hoạt động bình thường hàng ngày, nếu có gì đặc biệt tôi sẽ post thêm để chia sẻ với mọi người.

About the Author chay365

follow me on:
>
0 Shares