Giải chạy marathon đầu tiên của tôi

Giang Marco

Thế là tôi đã hoàn thành FM (race) đầu tiên của mình, đã 2 ngày sau race nhưng với tôi mọi thứ vẫn còn hiện lên khá rõ nét, có khá nhiều chi tiết, sự kiện liên quan đến nhau nên tôi cần thời gian để lắp ghép lại.

Chuyến race này có lẽ bắt đầu từ chuyến bay của nhà tôi vào ĐN hôm thứ 6 (28/08), 2 ngày trước race. Từ trước tới giờ tôi có người quen bên VNA nên tôi toàn nhờ book vé VNA nhưng đợt vào DN lần này sát dịp lễ 2/9 nên vé của VNA toàn gấp rưỡi hoặc gấp đôi vé VJ nên tôi đã quyết định thử VJ. Biêt tiếng VJ rồi nên tôi cẩn thận book chuyến bay 15h chiều ngày 28/8, đó gần như là chuyên sớm nhất của buổi chiều vì buổi sáng tôi vẫn phải đi làm. Trước ngày bay 1 tuần VJ nhắn tin báo delay đến 17h, tôi bắt đầu linh tính có gì ko ổn nhưng vẫn tự trấn an mình, không sao lùi lại có 2 tiếng thì 19h nhà tôi cũng đến DN, vẫn đủ để ăn uống nghỉ ngơi. Sáng 28/8 tôi cũng quyết định book tour Bà Nà cho cả gia đình, vụ này cũng khá lăn tăn vì nếu đi thì sẽ mất cả ngày, ngoài ra ít nhiều thì cũng phải đi bộ, leo lên leo xuống, có thể ảnh hưởng đến chân cẳng vì hôm sau race rồi. Tôi quyết định book vì lần này đi cả nhà nếu chỉ loanh quanh ở DN phục vụ việc chạy của tôi thì vợ và con gái thiệt thòi quá, thôi thì cứ đi, hôm sau chạy được đến đâu thì chạy, lần đầu tiên thôi cứ xác định vui là chính vậy. 10h sáng tin xấu bắt đầu đến, delay đến 19h, tiếp theo là delay đến 20h, đỉnh điêm là lúc 5h chiều, khi tôi vừa book taxi để lên sân bay xong thì lại sms báo delay đến 20h30. Kết quả là 23h đếm nhà tôi mới về đến khách sạn, buỏi tối ăn uống linh tinh, hơn 12h mới đi ngủ. 5h15 sáng 29 tôi dậy để chạy warmup trước race cùng ace VR và SRC, mọi người chạy theo route qua 2 cầu với quãng đường tầm 7km, tôi chạy xong là chuồn về ks luôn để chuẩn bị cả nhà ăn sáng đi Bà Nà. Cả ngày đi Bà Nà tôi đi lại nhẹ nhàng, ko chơi bất cứ trò chơi nào, chỉ loanh quanh chụp ảnh cho vợ và con gái chơi, trưa cố gắng ăn nhiều và chiều thì chỉ ngồi nghỉ ở khu vui chơi, 5h30 chiều cũng về đến khách sạn. Tôi và vợ đang định tìm chỗ ăn tối để loadcarb thì lại có người quen trong DN rủ đi ăn tối, món chính là lẩu bò, chả mấy khi vào DN thế là lại tặc lưỡi đi. Cả nhà đi từ sáng tới tối nên khá mệt và buồn ngủ, trong lúc ăn tối tôi quyết định uống khoảng 2/3 cốc bia với suy nghĩ đằng nào kế hoạch cũng lung tung rồi, thôi xác định vui là chính, hi vọng có tí men lát về dễ ngủ. Tôi đã xem những note của mọi người về lần đầu race hầu hết là khó ngủ đêm trước race mặc dù ai cũng cố gắng đi ngủ sớm, ai cũng dậy trước giờ đặt chuông cả tiếng. Cuối cùng thì dự định cho giấc ngủ của tôi cũng đúng, đi cả ngày không được ngủ trưa, ăn tối lại có chút bia nên về phòng ks là tôi chỉ chuẩn bị đồ nghề cho sáng hôm sau xong là lên giường lúc hơn 10h, nằm một lúc là ngủ một mạch đến 1h thì tỉnh một lát rồi lại ngât đến đúng 2h50 sáng, sớm 10min trước khi chuông báo thức kêu. Tôi dậy vệ sinh cá nhân rồi làm 2 lát bánh mỳ, 2 quả chuối, tôi chưa bao giờ nạp nhiều thế trước 1 buổi chạy, tôi cũng không quên ngó lại tờ giấy bí kíp ghi pacing plan của tôi, bí kíp này xin được từ một chuyên gia ở LDR.

thobo1

Nói về target của race này thì tôi cũng khá lăn tăn, theo tập luyện và khả năng thì nếu điều kiện thời tiết bình thường tôi có thể đạt loanh quanh 4h15, nếu trời nóng thì chắc phải 4h30 đến 4h45. Từ đầu tuần cho đến thứ 7 ngày nào tôi cũng theo dõi thời tiết ĐN ngày 30/8 để lên kế hoạch cho mình. Chiều tối thứ 7 DN có mưa nhưng chỉ mưa nhỏ một lúc, trời vẫn khá oi, sáng 30/8 sau khi ngó qua thời tiết thì tôi quyết định vẫn theo pacing plan cho target 4h15. Tầm 3h20 thì tôi ra khỏi phòng và xuống điểm xuất phát, một điểm thuận lợi là tôi book khách sạn ở ngay gần điểm xuất phát nên không mất thời gian đi lại. Tôi dự định dùng 3 gói gel cho các mốc 18km, 30km và 35km nhưng để dự phòng thì tôi vẫn mang 4 gói đi, tôi cũng lựa chọn mặc chiếc áo cộc tay của LDR, thực tế là tôi có đủ áo của 3 hội chạy LDR,SRC và VR trong đó áo của VR và SRC phù hợp với long run hơn nhưng tôi là thành viên chính thức của LDR và may mắn là tôi chưa bao giờ gặp vấn đề về quần áo khi chạy long run nên tôi vẫn chọn áo LDR. Ra đến nơi thì chả gặp ai quen, hình như chưa ai ra, loanh quanh mãi thì cũng gặp anh Kỷ, sau đó là Thế Anh và Thanh Lâm, mấy anh em chụp ảnh post fb và chuẩn bị khởi động. Từ lúc xuống điểm xuất phát thì tôi có lấy 1 chai lavie và túc tắc uống và gần hết 1 chai, đến 3h45 lúc mọi người chuẩn bị đi ra tập trung ở vạch xuất phát thì tôi bỗng dưng lại có nhu cầu make water. Tôi biết bây giờ là lúc phải ra nhanh để có vị trí xuất phát tốt nhưng tôi cũng ko muốn đang chạy lại phải rẽ vào lùm cây ven đường như anh Lâm năm ngoái, thế là tôi quyết định chạy ra dãy nhà vệ sinh của BTC. Xong xuôi rồi chạy ra thì mọi người ai đã vào chỗ nấy hết, không thể chen ngang lên những hàng đầu được nên tôi đành đứng vào 2 nhóm xếp hàng cuối cùng. Còn hơn 5 phút nữa mới đến 4h nên tôi cứ đứng ngó nghiêng, thỉnh thoảng lại kiễng chân nhòm lên những nhóm trên xem có ai quen không nhưng chả thấy ai, nhất là mấy người quen ở LDR (sau này mới biết là mấy sếp như KaiLe toàn chiếm hàng đầu ) . Mải kiễng chân bống nhiên tôi thấy bắp chân trái căng lên như sắp chuột rút, hơi hoảng, bỏ mịa sắp xuất phát mà chuột rút thế này thì tèo, thế là tôi đứng yên, lấy tay xoa bắp chân cho nó đỡ căng. Trong lúc chờ đợi thì tôi đã bật sẵn RK và cho đồng hồ Garmin dò GPS ok.

thobo2

Đúng 4h00 thì xuất phát,dân tình ào ạt phi lên, tôi bấm Start RK rồi quay qua định bấm Garmin thì phát hiện ra do dò GPS sớm quá, thời gian chờ lâu nên Garmin đã reset lại hết, quay về chế độ đồng hồ bình thường. Èo đen quá, gà quá, tôi đành phải chờ để Garmin dò lại GPS, vừa chờ vừa chạy chậm để xem lúc nào ok thì bấm start, kết quả là qua vạch xuất phát tầm 20m thì tôi Garmin của tôi mới start. Thế là tôi đã xuất phát FM race của tôi ở nhóm cuối cùng, plan của tôi 3-4km đầu tiên cũng là những km chậm nhất của lần chạy này, theo kinh nghiệm của những người hay race thì những km đầu tiên bao giờ cũng rất hào hứng và nhiều người sẽ bị cuốn theo nhóm trên mà không biết. Với tôi lần đầu này thì đã không bị thế, nhóm dưới này hoàn toàn không bị cuốn theo nhóm trên và hình như cũng toàn người chạy với target thấp hoặc cũng tuân thủ theo plan nên ai cũng rất bình thản, từ từ. Thế là tôi cũng chậm rãi thưởng thức không khí race quốc tế đầu tiên của mình mà không lo bị chạy nhanh quá, một điều thuận lợi nữa là lần này tôi đã mượn được Garmin của một bạn chạy nên tôi có thể căn tốc độ khá chính xác theo plan của mình nên tôi khá yên tâm guồng chân. Km đầu tiên của tôi khá chán, xung quanh toàn những bác già và béo, mọi người có lẽ cũng biết khả năng của mình nên chạy khá chậm, tôi lần lượt vượt qua họ. Qua km2, rất bất ngờ người quen đầu tiên mà tôi gặp lại là Khôi, thành viên gạo cội của VR, đang túc tắc chạy một mình, tôi phải chạy sau một đoạn nhìn cho kỹ rồi mới dám hỏi thăm bởi vì tôi biết Khôi chạy lâu rồi, thừa sức chạy cùng nhóm giữa chứ không phải loanh quanh một mình ở nhóm cuối như thế này. Hóa ra là Khôi vừa ốm phải nằm viện vừa khỏi, cố gắng tham gia với mục tiêu hoàn thành trước cut off time, hỏi thăm xong thì tôi lại túc tắc chạy tiếp, pace trung bình đoạn này là 6.30. Tiếp theo thì tôi gặp Thế Anh, một mem khá mới và cũng tham gia race này với mục tiêu hoàn thành nên khá chậm rãi, sau đó tôi gặp tiếp cụ Nghé Nhím, đây cũng là FM đầu tiên để chuẩn bị cho Sapa và New York ở phía trước nên cũng cứ từ từ mà thưởng thức. Lúc này thì tôi có thể thấy nhóm pro đầu tiên đã quay lại, sau nhóm này một đoạn là vài bạn nước ngoài rồi đến bạn Điện Gió, một mem của SRC chạy lâu rồi và target 3h30, sau đó là siêu nhân Quach Kỷ, U50 mà ít thanh niên theo kịp. Bất ngờ tiếp theo là tôi thấy lão KaiLe sau Điện Gió và bác Kỷ một đoạn, trước race lão bảo chấn thương 3 tuần nay rồi nên tôi chả hiểu sao giờ này lão lại phi nhanh như vậy, sau lão Kaile một đoạn thì tôi thấy Thanh Lâm, một thanh niên đang sung sức với target 4h15. Hết 3km thì đến đoạn quay lại, chạy thêm 1 đoạn thì tôi gặp 2 thành viên LDR ở Hải Phòng là bác Đạt và Hoàng, 2 bác này cũng đặt mục tiêu hoàn thành nên cũng không vội lắm, tôi chào hỏi 1,2 câu rồi lại vượt qua. Lúc này qua km4 và pace của tôi bắt đầu xuống dưới 6, qua đoạn này bắt đầu rẽ ra đường Nguyễn Văn Thoại để chuẩn bị lên cầu Trần Thị Lý. Km7, lên đến cầu Trần Thị Lý thì tôi gặp 1 người cũng khá đặc biệt, đó là chế Tiểu Phương, thành viên nữ nổi bật của nhóm VR, chị đã U50 nhưng chạy không kém nam thanh niên, trước giải chị cũng bị chấn thương nên tôi hiêu là tại sao tôi bắt kịp chị ở đoạn này. Tôi có gọi chị hỏi thăm nhưng rất tiếc là chị đeo tai nghe nên không biết, thế là tôi lại vượt lên. Lúc này pace của tôi giữ đều loanh quanh 5.30-40, tôi vượt khá nhiều người cả tây và ta nhưng tôi không quen ai cả, mọi thứ với tôi vẫn rất ổn, trạm nước nào tôi cũng uống 1-2 ngụm và cầm theo 1 đoạn rồi mới vứt. Vì chưa chạy route này bao giờ và nghe kể về cầu Thuận Phước nhiều rồi nên tôi khá háo hức muốn xem cây cầu này như thế nào mà các runner sợ thế, nhất là ở vòng 2, cuối cùng thì cũng đến cầu. Trong những buổi chạy dài ở HN chuẩn bị cho DNIM tôi cũng đã cố tình chọn route qua cầu Nhật Tân để quen với việc chạy cầu, thế nên tôi khá tự tin. Cầu Thuận Phước khá dốc, đoạn lên dốc này này dốc hơn và dài hơn đoạn lên dốc cầu NT nhưng đoạn đường bằng ở giữa thì lại ngắn hơn. Mới vòng 1 nên tôi vẫn đủ sức vượt cầu này và không gặp vấn đề gì, km13 và mặt trời bắt đầu lên, đồng nghĩa với nắng và nóng hơn.

Qua cầu TP là cầu Mân Quang, tôi cũng vượt qua mà không gặp trở ngại gì, xuống hết dốc cầu thì tôi gặp lão Minh Mít, lão vừa chạy Angkor hết 4h30, bình thường chạy dưới 30km lão chạy khá nhanh nhưng lần này chắc sau Angkor chưa hồi kịp và nóng hơn nên lão lờ đờ hẳn. Tôi hỏi thăm lão rồi lại lượn, lúc này trời đã sáng và nắng hẳn, pace của tôi vẫn duy trì đều 5.35, đến km18 thì tôi lôi 1 gói gel ra xử lý. Cứ thế túc tắc và giữ pace đều tôi về lại điểm xuất phát ở km21 với tất cả mọi thứ bình thường, về đến nơi đồng hồ chỉ 1h59, khá sát plan, đến lúc này tôi lấy dt ra chụp màn hình RK để lưu lại thời điểm này. Xem những note trước của mọi người thì đoạn này một số người chạy HM sẽ rút đích nên nếu không cẩn thận cũng dễ bị cuốn theo thế là đoạn này tôi chơi bài chụp ảnh màn hình rồi post lên group LDR để cổ vũ cho giải HM của LDR, để làm những thao tác này thì tất nhiên là phải chạy chậm lại một chút.

Sau khi qua vạch xuất phát thì tôi vẫn giữ đều pace trung bình 5.35, sau khoảng hơn 1km thì tôi bắt kịp Thanh Lâm, hỏi thăm qua thì cậu cũng vẫn ổn và chạy chậm hơn bình thường để giữ sức cho đoạn sau. Lúc này là hơn 6h sáng, mọi người bắt đầu đổ ra đường, đi ăn, đi làm hoặc đi tắm biển, không khí khá đông vui, người dân DN có lẽ cũng đã quen với giải DNIM hàng năm rồi nên cũng khá bình thản ngắm nghía các runner. Tôi vẫn giữ đều tốc độ và tiến lên, từ km25 đến km30 tôi cũng vượt được vài người, ở km28 lại cắn 1 cái gel nữa với ý nghĩ sẽ được tiếp thêm ít năng lượng khi vượt cầu Thuận Phước lần 2 ở km32. Qua km30 gần đến cầu sông Hàn thì tôi đuổi kịp lão KaiLe, hỏi lão ý sao què mà chạy tít thế, lão ý bảo đằng nào cũng đau nên cứ chạy nhanh như bình thường, chỗ đau thì ko sao nhưng lại bị chuột rút. Tôi lại bye bye lão ý và biến đi, đến lúc này tôi mới biết lúc nãy mình tính hơi nhầm, cầu TP ở km34 chứ không hải 32, tôi đã cắn gel hơi sớm nhưng bù lại tôi nhìn đồng hồ thì thấy mình đang dư khoảng 2-3 phút gì đấy so với plan và tôi hoàn toàn có thể tự thưởng cho mình bằng cách chạy chậm lại chút hoặc thậm chí đi bộ khi đến cầu Thuận Phước. Qua km32 thì chân tôi bắt đầu hơi ê ẩm, bắp chân phải hơi căng, nếu không cẩn thận sẽ bị chuột rút nên tôi quyết định từ đoạn này đến cầu Thuận Phước tôi sẽ chạy chậm lại cho chân cẳng thư giãn một chút lấy sức vượt cầu lần 2. Km33 và 34 tôi đã giảm tốc độ xuống pace trung bình 6.15, hết km 34 bắt đầu lên cầu thì tôi gặp Sơn của nhóm SRC đang đi bộ lên cầu, rất dễ nhận ra anh chàng này với mái tóc vàng vừa nhuộm trước race. Trước khi gặp Sơn thì tôi cũng đã vượt qua vài người đi bộ, lúc này tôi vẫn cố gắng chạy dù khá chậm, gần đến đoạn đường bằng thì tôi quyết định đi bộ khoảng 1 phút để cho cơ thể và chân cẳng được thư giãn, giảm tải một chút sau quãng đường 34km. Mặt trời đã lên cao, nắng khá to và trên cầu thì không có cây hay mái che gì cả, tôi lững thững đi và thỉnh thoảng quay lại sau lưng xem những người sau mình đang rất cố gắng nhấc từng bước chân vượt dốc. Trong khi đi bô tôi cũng tranh thủ uống nước và dội nước lên đầu, sau gáy và trước ngực để làm mát, tôi cũng đổ nước ra tay rồi hắt và đùi và đầu gối, nước lạnh làm mọi thứ dịu đi, tôi cảm thấy sức lực đã hồi phục được phần nào. Thế là tôi chạy trở lạ, chạy nốt đoạn đường bằng còn lại trên cầu rồi xuống dốc, tôi xuống dốc khá nhanh với pace tầm 5.0-5.15 với mục đích bù lại đoạn lên cầu chậm và đoạn đi bô. Xuống hết dốc cầu cũng là qua km35, tôi dùng gói gel thứ 3 với hi vọng sẽ đủ năng lượng cho quãng đường 7km còn lại, mọi thứ vẫn khá ổn dù tôi cũng bắt đầu thấm mệt vì đoạn đường này cứ dài hun hút và rất ít bóng cây. Hết km36 thì tôi bắt đầu cảm thấy thực sự mệt, có thể đã đến giới hạn của cơ thể nên mọi bộ phận bắt đầu phản đối, không chịu hoạt động dưới nắng như thế này. Tôi nhìn đồng hồ đã hết 3h26min, tức là nếu muốn đặt sub4h thì tôi phải chạy 6km còn lại trong vòng 34 phút còn lại, tức là vẫn phải duy tri pace tầm 5.35, không dễ xơi chút nào trong điều kiện thể lực và thời tiết như thế này, đoạn đường còn lại phía trước cũng không có bóng cây nào.

Tôi quyết định chạy chậm lại, không cố mạo hiểm đu theo target 4h nữa vì nếu chạy với pace 5.35 thì tôi chỉ có thể duy trì trong 3-4km là cùng, còn 3km nữa không biết sẽ lê lết thế nào, lần đầu race, lại có vợ con chờ ở đích thì không thể lê lết được. Hơn nữa nếu tôi chạy chậm, an toàn với pace 6.15-6.30 thì tôi cũng thừa đủ thời gian cho sub 4h15, về đích thoải mái, xinh tươi. Thế là tôi băt đầu giảm tốc độ dần về pace 5.50 trong 2km tiếp theo, bắt đầu cảm thấy khá ì ạch, khá chán vì cả mấy km vừa rồi tôi toàn chạy một mình, đúng lúc qua km38 thì tôi thấy có tiếng bước chân chạy phía sau mình, ngó lại thì tôi thấy 1 vdv người Sing hay Đài Loan gì đấy đang bám theo tôi với guồng chân khá nhanh và đều. Tôi như người thiếu ngủ vớ được cốc cà phê, tỉnh táo trở lại, ngay lập tức tôi bám theo anh chàng này với ý nghĩ sẽ cố bám về đến đích, nếu ngon thì sẽ thịt ở gần đích. Từ nửa cuối km39 đến đoạn rẽ ra đường Hoàng Sa là tôi cố bám theo, tốc độ tăng lên rõ ràng, trung bình pace 5.35, ra đường Hoàng Sa một đoạn thì ý định bám càng của tôi bắt đầu có nguy cơ phá sản. Anh chàng này hình như càng chạy càng nhanh và tăng dần đều, rất chắc chắn, không có dấu hiệu xuông sức, tôi vẫn cố duy trì pace 5.35 nhưng càng ngày càng bị anh chàng kia bỏ xa, đến hết km 40 thì tôi đã tụt lại khá xa và hết hi vọng bắt kip. Tôi đuối thực sự và giảm tốc độ, tôi bắt đầu nhìn đồng hồ liên tục, đếm từng 100m, hướng tầm nhìn ra xa để tìm xem khách sạn A La Carte ở đoạn nào, vì ks này ở ngay gần điểm finish. Đang túc tăc chạy nốt thì bỗng nhiên thấy 1 chiếc xe máy chở bạn gái mặc áo xanh của nhóm VR chạy ngược chiều với tôi, bạn gái nhận ra tôi mặc áo LDR liền hỏi a có cần nước điẹn giải không, tôi bảo có, thế là bạn ý đưa tôi 1 chai và tôi cảm ơn rồi chạy tiếp. Chạy được khoảng 3m thì bạn gái gọi giật tôi lại, anh ơi mỗi người chỉ được 1 ngum thôi, e còn tiếp cho những bạn ở sau nữa, tôi liền uống một ngụm nhỏ rồi trả lại chai và cảm ơn bạn gái. Một hình ảnh khá là funny nhưng thể hiện tinh thần support tuyệt vời của các nhóm chạy với nhau, Tôi biết là chỉ còn 2km nữa thôi, nhìn đồng hồ đã hết 3h50, nếu muốn sub 4h thì phải chạy 2km này với pace <5, còn sub 4h15 thì khá thoải mái, thậm chí có thể túc tắc đi bộ. Với tính toán như vậy nên tôi túc tắc chạy với pace 5.50-6.0, được bao lâu thì được, cùng lắm đi bộ một đoạn rồi chạy về đích cũng đươc. Đến lúc này tôi mới để ý là từ lúc xuống cầu Thuận Phước hình như không có trạm nước nào còn nước điện giải, tôi chỉ xin được ở đúng 1 trạm mà ở đó hình như cũng sắp hết chỉ còn vài lon, tôi phải nhờ các bạn tình nguyện mở ra đổ vào cốc giấy, nếu thế thì những người chạy sau sẽ rất vất vả. Lúc này anh chàng lúc nãy vượt tôi đã mất tích khỏi tầm mắt, khi còn cách biển km42 khoảng 200m thì bỗng dưng tôi lại thấy có người chạy trước mặt, không phải anh chàng lúc nãy mà là người khác, với tốc độ hiện tại của tôi mà tôi vẫn tiến gần đến anh chàng này được chứng tỏ anh này đã mệt và đang chỉ cố gắng về đích thôi. Tôi liền tăng tốc áp sát, lúc này đã nhìn thấy cồng finish và rất đông mọi người đang đứng chờ, tôi chỉ còn cách anh chàng kia khoảng 5m nhưng tôi chạy rất nhẹ nhàng, tôi không muốn bị phát hiện vì nếu phát hiện ra tôi thì có thể anh ta sẽ vắt nốt chút sức lực còn lại vọt lên thì chưa chắc tôi đã vượt được. Còn cách đích 100m thì thì có vẻ anh ta phát hiện ra và ngoái lại nhìn nhưng hình như không thấy tôi, tôi quyết định vọt lên và chuẩn bị tinh thần là anh ta cũng sẽ vọt nhưng tôi có vẻ đã quá cẩn thận, anh chàng đã hết sức và không có biểu hiện tăng tốc. Tôi cũng chả quan tâm nữa chỉ lo giữ tốc độ và tạo dáng đẹp đẹp một chút khi về đích. Qua đích vơi tốc độ khá nhanh nên tôi phải chạy đến chỗ phát nước mới dừng lại, việc đầu tiên là stop đồng hồ, tiép theo là lấy điện thoại ra stop RK, nhưng tay tôi quá ướt không vuốt được màn hình để mở nên loay hoay mãi tôi không mở được RK để stop, quân áo tôi cũng đều ướt nên mất vài chục giây tôi mới lau được tay để mở điện thoại. RK của tôi báo 4h05, quá sub4h chỉ 5 phút, tôi có hơi tiếc môt chút nhưng không sao, đây có thể coi là kết quả ngoài mong đợi của tôi vì target của tôi chỉ là 4h15 và nếu trong điều kiện mát mẻ không nắng thì may ra tôi mới có thể đạt 4h.

thobo3

Thế là tôi đã chính thức là một marathoner, tôi hoàn toàn hài lòng với kết quả mình đạt được, mặc dù trước và trong race có một vài trục trặc ngoài ý muốn nhưng may mắn là tôi đã kịp điều chỉnh để nó không quá ảnh hưởng đến kết quả. Qua đây tôi cũng nhận ra rằng rất khó để có 1 race hoàn hảo từ đầu đến cuối, vấn đề là mình xử lý như thế nào với những trục trặc phát sinh, khi không thể tránh được những trouble thì tốt nhất là tìm cách chấp nhận và giảm thiểu rủi ro hết mức có thể. Việc đi chơi, đi shopping 1 ngày trước race có thể khiến chân bạn mỏi nhưng có thể nó lại giúp bạn ngủ ngon hơn ở đêm trước race, và một giấc ngủ tốt là rất quan trọng. Việc bạn xuất phát trong nhóm cuối cùng cũng không phải hoàn toàn bất lợi, bạn hầu như không bị hút theo nhóm đầu và bạn có đủ thời gian để tận hưởng, thưởng thức không khí của một cuộc đua, nhất là đó lại là cuộc đua chính thức đầu tiên của bạn. Hoàn thành FM chắc chắn là không đơn giản nếu không muôn nói là rất khó khăn ngay cả với những vdv chuyên nghiệp nhưng nếu bạn không có một vấn đề gì quá nghiêm trọng về sức khỏe thì bạn hoàn toàn có thể làm được. Chỉ cần bạn có một kế hoạch tập luyện rõ ràng và bạn chăm chỉ thì bạn sẽ làm được, về training plan và việc chuẩn bị cho race này tôi sẽ đề cập ở một note khác. Cuối cùng tôi cũng muốn gửi lời cảm ơn đến những người đã nhiệt tình giúp đỡ tôi trong quá trình chuẩn bị cũng như trong khi race, cảm ơn anh Lâm và Đạt hai người đã có những note rất hay truyền cảm hứng race cho anh em chạy bộ, hai người đã nhiệt tình tư vấn, tập tành cùng tôi, cảm ơn Khoa, Quang đã kéo tôi những buổi tập speed,interval, cảm ơn má Cam Thảo đã cho tôi mượn đồng hồ Garmin, cảm ơn gia đình, bạn bè và ace LDR,SRC,VR đã động viên cổ vũ, đăc biệt gửi lời cảm ơn đến ace của nhóm Danang Runner đã support rất nhiệt tình trong suốt quá trình race, chính các bạn đã bù đắp rất tốt cho những thiếu sót của BTC cuộc thi này.

Hà Nội, 02/09/2015

About the Author Mr Marathoner

>
0 Shares