Dong Mo Half Marathon Open: Đừng chết ở Đồng Mô

Hôm nay tôi chạy

Bờ đê đầy gió

Bờ đê đầy gió

Nhẽ ra ngày 26/10 giải Ha Long Bay Marathon diễn ra nhưng BTC thông báo hủy 1 tháng trước đó. Khá nhiều anh chị em ngoài Hà Nội đã tích cực tập luyện từ mấy tháng trước để tham gia giải mà không có “đất diễn” thì thực quả là điều đáng tiếc. Do vậy, Hội LDR tự tổ chức giải “Dong Mo Half Marathon Open”. Nòng cốt đội racer là những ace muốn chinh phục cự li HM lần đầu. Bên cạnh đó, một số ít chơi FM (anh Cuong Doan & bạn), còn lại ace đầy tiềm năng đã và đang chạy trong ngưỡng 10km, riêng tôi muốn chinh phục cự li 50km & dĩ nhiên chạy đến cột mốc 2000km, “ướm thử” tâm lí bản thân trước Thử thách 24 giờ diễn ra vào cuối năm 31/12/2014.

Chạy như rặn đẻ

Chạy như rặn đẻ

Với đầu gối vẫn chưa bình phục hoàn toàn, tôi dự tính cần 6 tiếng để cày hết 50k.

Xem thêm : Chạy bộ đúng cách

Chính vì thế, trong khi mọi người đều xuất phát lúc hơn 5am ở Keangnam thì tôi hẹn anh Chitarun qua đón lúc 3am đi lên Đồng Mô. Tiếng là đi sớm nhưng 2 anh em cũng mất toi 30 phút tìm xem Nhà hàng mà hội đặt ăn trưa ở đâu để gửi xe. Mất thêm 15 phút lọ mọ sửa soạn đồ, cả hai mới đi bộ ra lối chạy được. Chitarun hỏi tôi chạy pace bao nhiêu. 6.30 (6mins30/km) , tôi đáp. Thực ra tôi cũng muốn chạy với tốc độ chậm hơn tẹo pace 7- nhưng ông này có nói dự định chạy 70k trong hôm đó thành ra nếu nói pace chậm quá sợ lệch pha với bạn chạy nên tôi đành tặc lưỡi dấn lên một chút hehe.

4AM

4AM

4am, không khí dịu mát. Sao sáng lung linh đầy bầu trời. Rất tiếc, song hành với tôi là một đực rựa hehe. Dưới đất, chó sủa không ngớt. May mà toàn chó đã được nhốt lại. Chitarun chuẩn bị đồ nghề ngon, có đèn soi chứ tôi cũng không nghĩ là mình sẽ chạy trong điều kiện phải mò mẫm thế. Thực ra tối tí cg chả sao khi mắt đã quen nhìn, chỉ là chân tôi không khoái tiếng chó sủa. Qua 1 con dốc chúng tôi lên được con đập. Đèn đường sáng trưng, đèn pha từ phía sân Golf Đồng Mô rọi sang còn lòa hơn. Nhưng cũng chỉ được hưởng thụ văn minh một đoạn ngắn, chúng tôi nhanh chóng bị nuốt chửng vào lối đi hun hút khai khai nước đái bò 2 bên ven đường. Hết đoạn nhấp nhô những con dốc nhỏ hoang vu, chúng tôi lên được mặt đập. Đường rải nhựa đẹp, bằng phẳng, không gian thoáng đãng với một bên là hồ Đồng Mô. Thoáng thấy bóng nhờ nhờ cách đó hai chục mét. Tôi hỏi Chitarun, có phải ma không nhỉ. Gã gàn đáp lạnh tanh: người đấy, ma thì lúc nãy đi qua nghĩa địa, anh có thấy mấy vong, nói ra chú lại sợ chạy vãi cwt hehe :v Hóa ra mấy cụ dậy sớm ra bờ đê hóng mát tập thể dục và chạy bộ buổi sáng.

Bờ đê trong nắng sớm, quá tuyệt vời để chạy bộ

Bờ đê trong nắng sớm, quá tuyệt vời để chạy bộ

Được cùng 1 đoạn chưa lâu, tôi đã phải solo do Chitarun xi nhan giải quyết nỗi buồn. Lão này khôn. Trên bờ đê sao giăng gió mát thế này còn gì thú bằng. Mặc dù chưa hửng sáng song lối đi dưới chân đủ rõ. Đường đê phẳng mịn không có ổ gạ nên chạy bộ thoải mái. Chính ra tầm này trên bờ đê lại là thời điểm đông người tập trung 1 lúc nhất. Từ nam phụ lão ấu xì xầm tán chuyện đi bộ tập thể dục chứ ban ngày thì lác đác. Gần 6.30 tôi chạy lộn trở lại về chỗ Start để tập trung cùng mọi người. Ngược đường gặp anh Cuong Doan (đi vẽ/đánh dấu route) rồi Dinh Linh, Lam Pham (chở trạm tiếp tế dã chiến).

Cung đường chạy bộ

Cung đường chạy bộ

Rất tiếc đến 1 đoạn ngã 3, thay vì phải rẽ phải tôi chạy thẳng do anh Cuong chưa kịp đánh dấu đoạn này. Chai 300ml cầm tay đã cạn sớm. Trong balo còn 1 chai 500ml nhưng tôi để dành đến khi nào gặp trạm tiếp tế mới yên tâm sử dụng được. Vì thế, thấy nhà nào mở cửa có người mà không có chó là tôi tạt vào xin. Chủ nhà thứ nhất cho nước mát, sướng, tôi xử lí chai nước quá nhanh trong vòng 3 nốt nhạc T_T Chạy thêm 1 đoạn nữa thì tôi xuyên thẳng ra đường cái (đường 21), quay lại xin thêm nước ở 1 nhà khác. Cũng may sáng phòng hờ mang 3 thỏi socola nhỏ để lót dạ. Song cơn đói vẫn réo. Hai vai tê mỏi. Lúc này tôi đã chạy được gần 30km. Tự hỏi là tại sao ở Sapa chân cẳng vẫn ì ạch như thế, balo đeo nặng hơn thế (3 chai nước + đồ linh tinh ~2kg) mà vẫn chạy được T_T à nhân tiện cũng nói thêm tôi có chủ ý mặc áo Sapa để lên dây cót tinh thần.

Nguyen Dat

Nguyen Dat

Trượt mất quả chạy xuất phát cùng với mọi người ở Startline, có tí hẫng hụt .Sau rồi tôi cũng giáp mặt với cả đoàn đang chạy ngược chiều hướng về đích: bác Lâm ‘ironman’, Minh Khuê, Cam Thảo, Marco, Kai Le,… Cơn đau đầu gối không có dấu hiệu thuyên giảm, tôi kiên định với chiến thuật tiêu cực: sẽ chỉ chạy lượn qua lượn lại trên mặt con đập bằng phẳng dài khoảng 3km này để đạt quãng đường 50km, bất chấp mọi “thủ đoạn”. Việc chạy thường xuyên bị ngắt quãng nhiều lần bởi hôm nay tôi quá yếu đuối :'( phải dừng nghỉ 1 lúc mới tiếp tục được, nhiều đoạn phải đi bộ.

Nói chung trông bộ dạng khá thảm hại. Những lúc tôi giáp mặt với các ace là những lúc tôi phải ráng chạy để giữ hình ảnh đẹp :)) Ngoài một số hổ báo như bác Quoc Tuan, Cuong Doan, Dinh Linh hay Luong Pham thì tôi ấn tượng với cách chạy của anh John Nguyen. Không nhanh nhưng rất chì, rất bền bỉ, cứ như thể anh ấy sinh ra để chạy đường dài.

Chạy bộ Đồng Mô

Chạy bộ Đồng Mô

10.30am là thời điểm cutoff, cả đoàn sẽ thu dọn chiến trường để tắm rửa đánh chén rồi rút về HN luôn. Quá khó để đạt mốc 50km kịp giờ với những bước chạy cà nhắc nên đến km42+ (anh Cuong Doan kéo đi gần 1km cuối) tôi đành (tạm) stop khi biết mình lập PR mới về distance sau đợt chạy Sapa, đồng thời chạm cột mốc 2000km sau gần 2 năm chạy. Nhìn anh Cuong Doan vẫn chạy thẳng về Startline chứ không lên xe mà thèm, giá mà tôi có thể chạy thanh thoát như thế thì cũng thêm được 3-4km nữa

Chạy bộ Đồng Mô

Chạy bộ Đồng Mô

Mất gần 6 tháng để thêm 1000km

Trong khi chờ mọi người tập trung tắm rửa 8 chuyện, tôi chạy cooldown thêm 1 ít cho đủ 44km (lập PR non quá cũng ngại :v ). Do thấm mệt nên chiều tôi hủy kế hoạch chạy thêm cho đủ 50km/ngày. Thế đấy, mục tiêu 50km (bắt kịp PR của Dinh Linh) đề ra tôi đã lỡ dở. Không phải lúc nào chiến thắng cũng đến. Đôi khi phải học cách chấp nhận thất bại . Thất bại luôn dễ tìm ra 1 lí do nhưng thất bại thì cứ là thất bại.

Tôi viết bổ sung những dòng cuối bài viết mà tôi đã om khá lâu này khi đầu gối đã ngon nghẻ trở lại (Giá mà khi ấy không đau… ;), khi một cu em trong hội vừa “thất bại” ở cự li 10km tại giải Song Hong 2014. Hi vọng em không vì 1 thất bại nhỏ ở 1 giải nhỏ mà nản bởi em còn trẻ nếu em vẫn còn đam mê. Thắng thua là chuyện thường tình trong thi đấu thể thao. Hãy để thất bại nhỏ này là điểm tựa cho những giải đấu lớn hơn (:

50km+, sẽ sớm thôi (:

About the Author chay365

follow me on:
>
0 Shares