Lần đầu chạy Comrades Marathon – Cuộc đua biến những người bình thường trở nên phi thường

Giải chạy Comrades Marathon năm 2022 có tên “shishay’ibuya”, nghĩa là sự trở lại sau 2 năm bị trì hoãn do đại dịch Covid-19. Cuộc đua lâu đời này đã thu hút các vận động viên từ 102 quốc gia. Mặc dù, giải Comrades năm nay vẫn được tổ chức theo những qui định phòng chống dịch Covid-19 với chỉ 16.000 người tham gia (một vận động viên từ Việt Nam là Richard Leech và tôi đại diện cho Indonesia). Nhóm tuổi trẻ nhất (20-24 tuổi) có 62 vận động viên và nhóm lớn tuổi nhất (80-84) có 4 vận động viên, đa phần là ở nhóm tuổi 40-44. Chủ nhà Nam Phi chiếm đa số với 14.359 người, VĐV quốc tế có 1.038 người, còn lại là châu Phi với 442 vận động viên.

Sara Manurung, Grant Bowery và Richard Leech hiện đang sinh sống và làm việc tại Việt Nam

Giải chạy Comrades Marathon mùa đầu tiên được tổ chức vào ngày 24 tháng 5 năm 1921 với 16 trong tổng số 33 người tham gia đã hoàn thành trong 12 giờ cho phép, thời điểm trước khi các trung tâm giải trí và đường xá bị tắc nghẽn. Ngày nay, các trạm giải khát được điều hành bởi các doanh nghiệp và các tổ chức từ thiện địa phương và đã nhận được sự hỗ trợ của rất nhiều công ty tuyệt vời, những người đã lựa chọn quản lý một trạm trên tuyến đường.

Grant Bowery

Tất cả được thực hiện bởi lòng vị tha thuần túy và thể hiện tinh thần cho đi trong cộng đồng Nam Phi. Trong Comrades Marathon, bạn không thể chạy một mình. Ở đâu cũng có hỗ trợ. Họ cung cấp 8 trạm y tế, 14 xe cứu thương, 6 xe phản ứng nhanh, 6 xe máy có nhân viên y tế, 1 trực thăng cứu hộ trên không, 8 trạm chăm sóc gồm các sinh viên vật lý trị liệu năm thứ 3, điều trị các vấn đề nhỏ như chuột rút và các chấn thương khác.

Năm nay đường chạy từ Pietermaritzburg tới Durban bắt đầu lúc 5.30 sáng tại tòa thị chính thành phố với nhiệt độ 8 độ C. Nó rất khác biệt bởi vì hầu hết các buổi tập luyện của tôi được thực hiện trong cái nóng và ẩm ướt không mấy dễ chịu của Hà Nội và Sài Gòn. Một phần các bài chạy dài của tôi là ở các giải chạy marathon ở Việt Nam mà tôi đã tham gia: Tiền Phong Marathon Côn Đảo, Bến Tre Marathon và VNExpress Marathon Hạ Long.

Mặc dù cùng một tuyến đường, cung đường chạy Comrades Marathon Down Run khác với cung đường chạy Comrades Marathon Up. Hướng chạy được luân phiên thay đổi hàng năm giữa các thành phố, ‘Up Run’ dài 87km trong khi ‘Down Run’ dài 90km.

Chúng tôi phải đạt chuẩn để có thể góp mặt ở Comrades Marathon và họ sẽ đưa bạn vào các nhóm tốc độ khác nhau (từ Pen A đến Pen H). Tôi đến Nam Phi cùng với Grant Bowery và Richard Leech từ Việt Nam và sau đó người bạn Tim Kels nhập hội từ Singapore. Đây là giải Comrades Marathon thứ 5 của Richard và thứ 2 của Grant và Tim. Bạn sẽ nhận được huy chương khác nhau tùy theo thời gian hoàn thành và tương tự nếu bạn liên tiếp tham gia back-to-back giải chạy này. Trên bib, bạn có thể thấy thông tin bạn đã nhận được bao nhiêu huy chương rồi. 

Sara Manurung, Grant Bowery, Time Kels và Richard Leech (từ phải sang trái)

Tất cả họ đều ở Pen B và Pen C. Chúng tôi đã vào vạch xuất phát 30 phút trước khi cuộc đua bắt đầu. Đứng ở cổng xuất phát cuộc đua Comrades Marathon là một cảm giác rất tuyệt vời. Bầu không khí rất đặc biệt, âm nhạc, các vận động viên hát Shoshholza và cuối cùng là con gà trống và súng hiệu lệnh báo hiệu cuộc đua bắt đầu, dòng người hối hả lao đi. Tôi mặc một chiếc áo khoác nhưng đã phải cởi ra sau khi chạy 10km, và tiếp đó là áo ngắn tay sau 15km. Sau đó tôi tiếp tục đeo bao giữ ấm tay cho đến khi về đích.

Thật khó để diễn tả lộ trình của Comrades Marathon. Tàn nhẫn và Trừng phạt là những từ nảy ra trong đầu, nhưng có lẽ chúng không thực thi công lý cho Comrades. Không có nhiều đoạn chạy đổ dốc trong nửa đầu cuộc đua Comrades Marathon. Chúng không phải là những đỉnh dốc chính. Chúng ta đang nói về độ dốc một hoặc hai phần trăm, nhưng đoạn chạy như vậy rất dài với một vài đoạn đổ dốc ngắn.

Tôi nhớ Richard từng bảo tôi lên xe buýt (pacers) và tôi tìm thấy “xe buýt” 11 giờ trên quãng đường vài km cho tới khi tôi cố gắng vượt qua họ để tham gia “xe buýt” 10 tiếng nhưng tôi lỡ họ bởi vì tôi cần đi tiểu. “Chuyến xe buýt” cuối cùng tôi tham gia là nhóm pacer 10 giờ 30 phút. “Người lái xe buýt” (pace leader) và tôi thực sự thích chạy với họ bởi vì những vận động viên châu Phi này đang hát và vỗ tay giúp tôi có thể chạy hết km này đến km khác. Bạn phải chạy theo nhịp điệu của họ. 

Tài xế xe buýt sẽ ra dấu nếu chúng tôi đi bộ đến trạm nước và sau đó ra dấu khác nếu chúng tôi bắt đầu chạy lại. Cứ mỗi 2 km lại có một trạm nước, vận động viên nhận được sự hỗ trợ rất phong phú trên đường từ các gia đình, cả người lớn tuổi và trẻ, rồi trẻ em, sinh viên. Họ cung cấp trái cây (cam, chuối), nước, coke, nước uống năng lượng, gel năng lượng, khoai tây luộc, khoai tây chiên, bao gồm cả BBQ! 

Làm sao tôi có thể nói không? Đây giống như một lễ hội cho ngày hôm nay bởi vì mọi người đang ra ngoài ăn mừng nó. Chúng tôi tới từ những khu vực khác nhau mà bạn có thể thấy những người đa dạng từ người châu Phi da đen, người châu Phi da trắng, Ấn Độ (dân số đông trong số họ ở Durban), thậm chí một số học sinh đang giao kem cho các vận động viên chạy! Chúng tôi cũng chạy qua trại trẻ mồ côi nơi bọn trẻ ra ngoài để cổ vũ. Tôi có thể nói gì ngoài Wow!! Grant nhắc tôi làm cho lần chạy đầu tiên của tôi trở thành một trải nghiệm đáng nhớ. Đám đông thật tuyệt vời. Họ gọi đích danh tôi như thể họ biết tôi.

Cổng đích nằm ở sân vận động Moses Mabhida. Bầu không khí bên trong và những trải nghiệm của bạn sẽ tạo nên những kỷ niệm về ngày hôm nay như chưa từng có. Những tiếng hò hét lớn từ các cổ động viên và âm nhạc.

Grant, Tim và Richard đã đợi tôi ở khu vực “vận động viên quốc tế”, nơi BTC cung cấp thức ăn, đồ uống, mát xa, v.v. Grant hoàn thành trong 8 giờ 05 phút, Tim mất 8 giờ 26 phút, Richard trong 9 giờ 36 phút và tôi trong 10 giờ 37 phút. Chúng tôi đã chờ đợi đến hết 12 tiếng đồng hồ COT bởi vì họ sẽ khóa khu vực đích vào đúng 5 giờ 30 chiều.

Thật đau lòng khi thấy các vận động viên chạy không qua được. Một số thì bò, một số thì có thể chạy nước rút để hoàn thành nhiệm vụ và một số thì đã quá muộn. Cuộc đua này lấy đi của bạn nhiều lắm. Nhưng cuối cùng nó mang lại nhiều hơn những gì bạn có thể tưởng tượng khi chúng ta “sống sót qua cuộc đua của loài người tối thượng” – cuộc đua đã làm cho những người bình thường trở nên phi thường.

Sara Manurung

About the Author chay365

follow me on:
>
0 Shares