Một hồi ức chợt ùa về…

Tấm hình này Rena chụp 6 năm trước. Rena Lim là cô bạn kỹ thuật viên ở Trung tâm Tim mạch Singapore, những ngày mình làm can thiệp muộn hay đi mua bữa trưa cho mình. Hồi đó Rena phát động phong trào chạy bộ ở khoa tim mạch.

Anh chị em - như có thể dễ dàng hình dung - tham gia rất đông đảo, up hình FB sống ảo cũng không thiếu tiết mục nào. Cung đường chạy thường là từ bệnh viện đa khoa Singapore, dọc theo phố Jalan Bukit Merah, lên cầu Henderson Wave, khoảng gần 3 km. Cả hai chiều là 6 km.

Cả nhóm chạy hết gần 1 giờ, vì lên đến đỉnh cầu thế nào cũng chụp ảnh check in đủ kiểu, mà cái hình dưới đây là ví dụ. Nói chung mình ít khi hoàn thành đủ cự ly mà hay phải đi bộ một đoạn. Cũng may nhiều người đi bộ giống mình, thắt chặt tình đoàn kết keo sơn. Sáng cùng ăn sáng rồi vào phòng can thiệp, buổi trưa cùng dự hội thảo với nhau, chiều lại cùng tập chạy, tối mà sang chảng thì rủ nhau ra Clarke Quay uống bia. Không gắn bó mới lạ.

6 năm rồi không gặp lại mọi người, có vẻ chẳng ai chạy bộ nữa. Tháng 10 tới mình sẽ quay lại Singapore dự đám cưới Rena, hy vọng sắp xếp được một buổi chạy theo cung đường cũ, coi như làm nóng cho giải Major đầu tiên trong đời (New York City marathon).

Ngẫm lại tháng 5 này là kỷ niệm 6 năm bén duyên chạy bộ. Nhiều người hỏi mình khi chạy bộ điều gì là quan trọng. Phần lớn những thứ mọi người hỏi, với mình đều không quan trọng:

- Dáng chạy không quan trọng. Dáng chạy mình rất xấu, nhưng chả vấn đề gì
- Bàn chân ngả ngoài hay ngả trong: không quan trọng
- Chọn giày hãng nào, cỡ nào, vừa size hay to hơn 1 size: không quan trọng
- Khởi động trước hay sau khi chạy: không quan trọng
- Hít thở: không quan trọng
- Đánh tay: không quan trọng
- Giãn cơ: không quan trọng
- Uống nước khi khát hay khi chưa khát: không quan trọng

Còn nhiều thứ nữa, như finisher medal, hay thành tựu đứng bục này nọ, cũng chả có gì quan trọng. Toàn ánh đèn sân khấu.

Chỉ có một điều duy nhất quan trọng, là phải yêu thích. Mà đã gọi là tình yêu - hay đam mê - khó giải thích lắm, không từ ngữ nào diễn tả được. Đam mê sẽ mang đến động lực để bền bỉ theo đuổi, rồi có câu trả lời cho tất cả. Với mình, tìm được đam mê trong cuộc đời này là một điều may mắn.

About the Author chay365

follow me on:
>
0 Shares