Tai nạn trên đường chạy bộ

Một nữ sinh điền kinh đã phải nấp trên cây cả đêm để thoát khỏi sự tấn công của một con gấu.

Khi con gấu mẹ bắt đầu đuổi theo cô, cô đã làm mọi cách để sống sót.

Ngày 18/8, nữ vận động viên 19 tuổi Rachel Smith đã chạy 7 dặm trên đường mòn Big Otter thuộc khu vực hoang dã Hadarondah, cung đường cô đã chạy rất nhiều lần tại quê nhà Old Forge, New York, nằm ẩn mình trong dãy núi Adirondacks.

Smith là một thành viên trong đội chạy băng đồng tại trường Cao đẳng St. Michael. Cô thường rời khỏi nhà lúc 7 giờ tối vì công việc của cô thường bận rộn từ sáng sớm. Cô đã nói với mẹ mình là sẽ về nhà sau 90 phút.

Do trời có sương mù nên thay vì chạy trên đường chính, Smith đã chọn chạy trên đường nhỏ, nơi mà xe khó mà có thể nhìn thấy cô. Nơi cô chạy bộ không có dịch vụ di động nên cô không bao giờ mang theo điện thoại.

Đêm hôm đó, Smith đã không về nhà.

rachel smith

Ngay trước khi chạy hết 3.5 dặm và định quay vòng, Smith đã thấy hai con gấu con màu đen. Vốn là người ham thích các hoạt động ngoài trời, cô đã tham dự trại hè Adirondack Woodcraft trong 12 năm nên cô biết rằng mẹ của ha con gấu kia đang ở gần đó và cô phải tránh đi.

“Tôi đã nghĩ rằng, được rồi, ổn thôi, mình phải quay lại ngay, không sao cả” Smith đã chia sẻ với Runner’s World. “ Tôi quay ngược lại và con gấu mẹ đã lao về phía tôi.”

Smith kể rằng, những con gấu đen sợ con người, và trước đây, chúng đã chạy trốn khỏi cô. Nhưng đó lại là câu chuyện khác khi mà đàn gấu con cũng ở đó, vì vậy Smith đã bắt đầu la hét và cố làm cho mình trông to lớn hơn. Cục Công viên Quốc gia Hoa Kỳ (National Park Service) khuyên bạn nên nói chuyện với gấu với giọng bình tĩnh và làm cho mình trông to lớn hơn bình thường, nhưng một số tổ chức khác lại khuyên bạn nên la mắng con gấu.

Con gấu mẹ không sợ khi Smith la hét. Cô không thể chạy về phía trước vì hai con gấu con đang ở đó, cũng không thể lùi lại, vì vậy cô đã chạy vào rừng.

Smith vừa chạy vừa la hét suốt dọc đường và cô bắt buộc phải băng qua những bụi cây rậm rạp, vũng lầy, đầm lầy và các thung lũng hẹp. Mỗi khi cô quay đầu lại hay đi chậm lại, cô đều có thể nghe thấy tiếng con gấu quẫy đạp sau cô. Smith tiếp tục rẽ trái và dùng tay để bơi qua cành và lá cây.

“Trời tối dần và con gấu sẽ nhìn rõ hơn tôi ở trong bóng tối, và tất cả những gì tôi nghĩ lúc đó là tôi phải tiếp tục chạy.” Smith nói.

Cuối cùng thì Smith đến một cái cây hình chữ V, xung quanh là những cây nhỏ hơn. Cô đã tận dụng những cây nhỏ đó để leo lên cây lớn hình chữ V.

Smith nói: “Tôi không thể trèo lên bất kì cây nhỏ nào vì con gấu sẽ có thể leo lên được. Nhưng bằng cách sử dụng những cây nhỏ hơn đó, tôi đã dẫm lên để nó đổ hết xuống và nghĩ rằng con gấu mẹ sẽ không thể trèo lên vì nó quá nặng.”

Cô đã ném áo ngực thể thao, tất và giày xuống để xua đuổi con gấu, chỉ để lại chiếc áo khoác chạy bộ và quần đùi ,  Smith còn bị ướt và lạnh vì mưa.

Smith không biết con gấu đã đi vòng quanh cây để tìm cách trèo lên bao lâu. Tất cả những gì cô có thể nhìn thấy là đôi mắt của con gấu đang hướng lên cô. Đồng hồ Smith’s Garmin —nguồn sáng duy nhất của cô — hết pin lúc 9:47 tối, khiến cô chìm trong bóng tối hoàn toàn.

Nhiệt độ giảm xuống dưới 4ºC và Smith đã làm mọi cách để giữ ấm. Không thể ngồi vì hình dạng của cái cây nên cô chỉ có thể đứng bằng một chân và ngồi xổm, ôm chặt thân cây trong nhiều giờ cho đến khi mặt trời mọc.

“Tôi không thể khóc vì tôi rất khát nước. Nhưng tôi lại tè một lần nữa vì tôi sợ quá, và ơn trời vì việc này làm tôi ấm hơn và thật may vì tôi đã ăn nhiều thứ ngon trước khi đi,” Smith nói. “ Tôi đã nghĩ về những thứ bình thường mà người ta hay nghĩ khi mà bạn nghĩ rằng bạn có thể chết. Tôi đã nói gì với mẹ và chị tôi? Tôi đã nói với họ tôi đi đâu và khi nào tôi về. Tôi biết rằng họ đang tìm tôi. Nhưng Chúa cũng không biết tôi đã chạy đi bao nhiêu dặm.”

Thỉnh thoảng lại có ánh sáng ở phía xa, phát ra âm thành vù vù, Smith không biết lúc đó là mấy giờ vì đồng hồ của cô hết pin. Đó là một chiếc trực thăng. Nhưng nó quá xa để nhìn thấy Smith.

Khi mặt trời mọc, Smith nhìn xung quanh từ trên cây và không còn thấy con gấu. Smith đã nhảy từ độ cao 4 met rưỡi từ trên cây xuống và tìm đôi giày New Balance 1080, nhưng không thấy tất và áo ngực thể thao. Cô bỏ chạy về phía đông.

Cô nghe thấy tiếng còi ở đằng xa và biết mình đang đi đúng hướng. Và sau đó Smith đến một điểm đánh dấu đường mòn màu xanh lam.

“Tôi đã nói:“ Ôi Chúa ơi, đó là một con đường mòn. Đó là một đường đua ngựa, ”cô nói.

Cô cởi giày, bàn chân nổi đầy vết phồng rộp do chạy mà không có tất. Cô quấn áo mưa quanh người và chạy nhanh xuống con đường mòn.

“Tôi cảm thấy như mình đang chạy hết tốc lực, nhưng thực chất có lẽ tôi không di chuyển nhanh như vậy,” Smith cười nói.

Cô lao ra con đường mòn chính nơi mà cô xuất phát từ đem qua và sau đó băng qua con đường chính số 28.

“Tôi rằng tôi đã sắp về đến nhà. ,” cô nói.

Cách nhà cô khoảng một dặm, Smith nhìn thấy xe của bạn cô. Cả thị trấn đã ra ngoài tìm cô. Bạn cô chở cô về nhà, nơi gia đình cô, xe cứu hỏa và xe cứu thương đang đợi.

Smith đến bệnh viện và cô phải nhập viện qua đêm để theo dõi vì kết quả xét nghiệm máu cho thấy cô có chất độc trong cơ thể. Vì các cơ của Smith đã bị co rút trong nhiều giờ khi ôm thân cây và các cơ bị rách đã giải phóng độc tố toxin ra máu.

Sau đó, như cách các vận động viên chạy thường làm, Smith tính toán cự li và ước lượng được khoảng cách mà cô bị con gấu đuổi khoảng 5 dặm, và khoảng 12-15 dặm để chạy về đến nhà.

“Tôi hoàn toàn không ngạc nhiên với cách xử lí của Rachel”, Molly Peters, huấn luyện viên đội đội việt dã  và đội trượt tuyết Nordic của trường Cao đẳng St. Michael chia sẻ với Runner’s World. “Rachel là một cô gái mạnh mẽ. Cô ấy là một người khỏe mạnh, thông minh và nhạy bén. Con gấu mẹ sẽ không thể làm được gì cô ấy. “

Cô sinh viên năm 3 này sẽ quay trở lại trường học vào tuần này và tiếp tục học Dược và sinh học cùng với hóa học là môn phụ. Và trong khi các hãng tin tức địa phương đưa tin rằng Smith đã được tìm thấy an toàn, cô đang chịu vài chấn thương thể chất, gặp ác mộng và chứng rối loạn căng thẳng sau sang chấn.

“Tôi giật mình tỉnh dậy và la hét. Tôi không thể ở một mình, ”Smith nói. “Tất cả những gì tôi muốn làm là chạy đi để quên hết mọi thứ, nhưng [cho đến khi tôi khỏe lại] thì tôi không thể.”

Điều gì sẽ xảy ra nếu bạn gặp phải một con gấu trên đường? Dưới đây là một số lời khuyên từ Kate Kuykendall, một chuyên gia và người phát ngôn của Cục Công viên Quốc gia:

  • Di chuyển chậm lại- tốt nhất là di chuyển sang một bên để không chặn đường đi của con gấu và không đi giữa gấu mẹ và đàn con.
  • Hãy chứng tỏ bạn không phải là con mồi.
  • Nếu bạn đi cùng với con nhỏ, hãy bế chúng lên để chúng trông không nhỏ bé và đừng quay lưng lại.
  • Nếu con gấu không có ý định tấn công, hãy nói với giọng trầm, bình tĩnh với chúng và làm cho bạn trông có vẻ to lớn bằng cách mở áo khoác hoặc ôm một cái bọc trên đầu.
  • Nếu bị gấu đen tấn công, hãy cố gắng xua đuổi nó bằng cách la hét thật lớn và cố gắng làm cho mình to lớn nhất có thể.
  • Nếu bị gấu nâu (xám) tấn công, hãy nằm giả vờ chết cho đến khi (hy vọng) con gấu mất hứng thú và bỏ đi.

About the Author Đinh Linh

Bác sĩ Viện Tim mạch Quốc gia Việt Nam, giảng viên Bộ môn Tim mạch trường Đại học Y Hà Nội. Thành viên sáng lập Hội những người thích chạy đường dài (Long Distance Runners, LDR) Thành tích cá nhân: 10km: 36:56, HM: 1:20:35, FM: 2:41:25

>
0 Shares