Chạy bộ đầu năm mới

Mùng 5 Tết, với mình cũng chỉ như một ngày bình thường, khác chăng không phải đến viện từ sớm để tránh tắc đường đoạn bến xe Nước Ngầm – Giáp Bát. Hẹn Đinh Hữu Toàn chạy bộ nên để chuông lúc 5h20. Lơ vơ thế nào 5h40 mới ra khỏi nhà được. Mình ước tính từ nhà ra ngã ba Lê Trọng Tấn – Nguyễn Lân khoảng hơn 3 km, chạy pace 5 thì 6h sáng kịp có mặt đúng giờ hẹn. Mình khởi đầu ung dung, thong thả, thế rồi không khí sáng sớm dễ chịu nên tốc độ tự nhiên nhanh. Mình cởi găng tay và xắn tay áo đến khuỷu, nhìn Polar đang chỉ pace 4:20. Hoá ra lại may, vì quãng đường cần chạy lên tới 4,3 km.

Tới nơi đứng thở một chút thì thấy bóng áo trắng của Toàn từ xa chạy lại. Thích nhất những bạn chạy kỷ luật, đúng giờ. Toàn bắt đầu chạy bộ vài năm nay, tập chăm chỉ và kiên trì. Bây giờ hội chạy LDR rất đông, nhưng người yêu chạy bộ thực sự, có được cái “running spirit” thuần khiết, lại hiếm hơn hồi trước. Ai đam mê chạy anh em biết ngay. Ít chém gió hay sống ảo, không mượn chạy bộ để PR cho bản thân, chỉ có workout trên Strava, kèm theo thành tích cải thiện đều đều. Toàn đang tập theo giáo án 3:30 của ASICS. Chạy marathon dưới 3h30 ở Việt Nam có thể xếp vào hạng elite giới phong trào rồi.

Hai anh em chạy 3 vòng quanh cung đường Lê Trọng Tấn – Trường Chinh – Nguyễn Lân. Cung này Strava đặt tên là cung Phòng Không – Không Quân, cự ly khoảng 3,8 km, kỉ lục đường chạy đang thuộc về Cao Hà (pace trung bình 3:41). Đợt này mình bị “blue” do nghỉ chạy lâu quá, chạy cùng bạn bè mới có hứng chạy dài dài. Gặp người chung sở thích nói chuyện cực hợp, loanh quanh cũng chỉ có chủ đề chạy bộ.

Thời gian 1 tiếng trôi vèo, 3 vòng được hơn 11km. Mình chào Toàn, theo đường cũ chạy về. Trời mưa lất phất. Khu Đại Từ ngày thường đông nghịt giờ vắng hoe. Ngõ phố nhỏ êm đềm trong buổi sớm đầu xuân, tiếng chim lao xao giữa tán lá cây xanh mướt mát. Lại là một Hà Nội của những điều bình dị mà lãng mạn.

Mình định chạy thẳng về nhà, nhưng chân bắt đầu thấy mỏi (hôm qua vừa chạy tempo 3N5). Ngang qua một quán bún ốc liền rẽ vào ăn luôn. Chị bán hàng hỏi sao đi tập thể dục sớm thế, thì em cũng giống chị thôi, mới đầu năm đã lụi cụi dọn hàng.

Bún ốc năm 2018 khác hẳn bún ốc hồi bé mình vẫn ăn trong khu tập thể Nguyễn Công Trứ, có thêm đậu với giò. Quan trọng quái gì. Đừng ai bảo mình bún ốc phải thế này thế kia mới chuẩn vị bún ốc Phủ Tây Hồ. Mình chan nước dùng với ớt chưng cay xè mắt, nhúng thêm một nhúm rau thơm, xà lách, kinh giới, tía tô, hành giá, cảm thấy tô bún ngon não nùng là ngon. Mình nghĩ ẩm thực phụ thuộc rất nhiều vào hoàn cảnh thưởng thức – như món vịt nướng, nếu dọn ra trên bàn tiệc cưới có khi mình không đụng đũa, nhưng một đêm mưa lạnh phóng xe từ bệnh viện về sau ca cấp cứu, gặp xe vịt quay bên lề đường, mùi thơm đủ để mình mua cả nửa con. Trong một sớm se lạnh mưa xuân lất phất thế này, bún ốc là bữa sáng hoàn hảo. Ẩm thực Việt Nam phải nói là tuyệt vời nhất thế giới, không đâu bằng được. Hoặc có thể hàng chục hàng trăm năm nay cha ông mình đã ăn những món này, đến mình lại ăn từ bé, thành ra hệ thống enzyme ở ruột quen với chúng rồi.

Ăn sáng xong mình lững thững đi bộ về. Lâu nay mình hay tự hỏi, quá trình trước, trong, và sau khi chạy, thời điểm nào dễ chịu nhất, nói chính xác là đem lại khoái cảm lớn nhất, đủ để khiến mình trông đợi buổi chạy tiếp theo? Có những ngày mở mắt ra đã vui vì biết hôm đó là Chủ nhật để đi chạy dài, bước ra khỏi nhà chân như có lò xo, không thể nào chạy chầm chậm để “warm-up” được. Có những buổi chạy thở hổn hển nhịp tim xấp xỉ zone 5 nhưng cảm thấy phấn khích vô cùng. Và có những ngày như buổi sáng đầu năm mới hôm nay, chạy chậm rì nhưng chạy xong làm một bát bún ốc bốc hơi nghi ngút, thanh thản ngắm nhìn phố phường còn ngái ngủ, tinh khôi, nghĩ về những thách thức trước mặt và cả những điều tốt đẹp đang tới.

Chúc mừng năm mới!

About the Author Mr Marathoner

>
71 Shares