Trang Lana
Tiếng chuông báo thức rít tới hai bận mới lê được thân ra khỏi đệm, khi nhấc chân phải xuống sàn, chân trái lết theo sau, toàn bộ phần cơ ở hai thớ đùi gồng lên đau khổ – vào buổi sáng nay.
** ** **
Thật là một chuyến đi thiếu sót trong khâu chuẩn bị. Phần vì công việc sở làm, phần vì điếc không sợ súng, phần vì chủ quan đã lang thang đủ nơi nên chuyến đi 3 ngày rưỡi để tham dự buổi chạy Half-marathon tại Khao Yai – Thái Lan đã khiến bản thân phải ra đứng đường với cái bản mặt tẽn tò.
Rừng Quốc Gia Khao Yai tọa lạc cách Bangkok 190km, mất 3 tiếng đi mini-van tới bến xe Pakchong và từ đó phải đi Songteo (1 dạng như tuktuk nhưng to như xe tải) 40′ vào tới khu Khao Yai. Dù điện thoại đã ở chế độ roaming, với đầy đủ confirmation từ khách sạn, địa chỉ nhưng thật tình đây là rừng, mà rừng thì thưa thớt người/ hàng quán, tất nhiên là không có chế độ wifi với các quán cơm/ cafe/ shop.
Sau khi đăng ký lấy số tại khu Chùa Moosi, chắc mẩm sẽ ra ới được cái taxi dọc đường – hay bus, hay songteo, hay bất kỳ loại hình xe ôm nào hiện hữu tại khu địa hình. Thực tế tát bốp phát vào mặt khi bus đã hết giờ chạy (bấy giờ là 5:10′ chiều), không có taxi chạy như nhền nhện, hơn 30′ đứng đường không có bóng dáng songteo.. cả một dải đường hun hút chấm điểm ngói chùa và quán ven nhỏ ven đường. Từ đây về tới khu khách sạn là 17km nữa theo lời 2 anh cảnh sát giao thông bậm bõm dăm ba câu đánh vần tiếng Anh.
Để dễ hình dung thì: sân đăng ký lấy số là Chùa Moosi, địa điểm cho buổi chạy là ở Samuer Dao Resort – cách Chùa Moosi 10km vào hướng rừng sâu. Và Resort chúng tôi ở là Samanea – tiếp tục 7km từ Samuer Dao.
Mồm miệng lập cập gọi cho Samanea thì được báo sai số điện thoại do đổi chủ tháng trước. Có nghĩa là không có gì bấu víu khi trời dần buông. Bạn nam giao phó cho mình phụ trách phần công tác Khao Yai thì cũng bấn loạn ngay tại lúc này. Được cái là người dân Thái thì tốt bụng tới vô ngần. Sau 1 hồi khua khoắng thì cũng được bố trí một chiếc bán tải bưng về chỗ ngủ. Hai đứa vừa ngồi trên thùng xe, thò cái đầu ra qua cái khung ngang, gió bay bay buổi chiều tà cùng chiếc xe bon bon đi vào hướng rừng sâu…
Check in khách sạn cũng là lúc sầm sập tối, hoàng hôn đỏ hồng sau cái búi cây to ở giữa cánh đồng bạt ngàn toàn ngô. Phương tiện ở đây tuyền là ô tô đủ loại, đỗ thẳng thớm ở hàng rào hàng rậu phía sân trước. Lêu hêu ở khu bể bơi thì nhìn thấy dăm bạn có cái túi vàng giống mình. Hồ hởi bắt chuyện thì triệu tập đủ 5 người; 3 cậu người Pháp nói tiếng Thái thõi như bản địa, 2 vợ chồng người Thái ở Bangkok. Tất cả đều tham gia cự li 21km trừ chị vợ kia. Và may mắn gấp bội khi đang cố gắng điều đình xe cho sáng sớm mai với bên resort, chúng tôi đã được mời đi chung xe miễn phí.. Mặt mũi hớn hở như bắt được quà, từ giờ tới đêm chỉ mỗi việc ăn với áo vớ giầy mũ. Tâm trạng đầy háo hức… !
Đấy! Mắt thao láo ngắm quạt trần tới tận 11 giờ, bát TomYam ngập răng hải sản ọc ọc tới tận giờ. Mắt láo liên và đầu mòng mòng. Thiêm thiếp một lúc tới 2h sáng dậy lần 1 bật điện thoại check múi giờ. Dỗ vào giấc ngủ lại từ đầu thì đồng hồ đúng vạch 4:13. Vung chăn ngóc luôn vào nhà tắm tóc tai răng lợi, lúc ra thì chuông báo thức chuẩn 4:30.
Nhiệt độ lúc này là 23 độ, mới sáng sớm còn tí hơi sương, chưa có gió, trời vẫn xâm xẩm tối, cách 5m sẽ không rõ mặt người.
42km bắt đầu lúc 6h sáng và 21km lúc 6:30. Mình thấy các bạn Thái cũng săn siu như dân Việt chứ không chuẩn xít. Khoảng 6:05~07 thì 42km mới bắt đầu và câu chuyện giống như 21km. Chờ mãi ở vạch xuất phát lúc 6:30 sáng chưa thấy đếm ngược, mình đã tranh thủ được bô ảnh trước lúc vào cuộc
Việc chạy trail đã được cảnh báo là hoàn toàn khác xa với chạy bộ trên đường. Đất cát đá sỏi dăm lổn nhổn dọc lối dẫn vào rừng. Đêm hôm trước trời có mưa nhỏ, cộng thêm sương núi lắc rắc khiến cỏ cây lá hoa xanh mướt. Vài vũng nhỏ ở lối đường mòn lõm xuống do vết xe, vết giầy chạy của đoàn quân phía trước. 6:45 phút sáng, đội 21km đông gấp ba lần đội 1, hú hét qua vạch START và chạy rầm rập men theo bìa rừng, theo dải nơ vàng dẫn lối. Gió nhè nhẹ thổi mặt trời nhú dần phía đông. Chim lóc róc chuyền cành, vài con thằn lằn xanh chạy băng qua đường. Buổi sáng bắt đầu vốn dĩ đẹp ở cánh rừng rộng lớn này…
3km đầu tiên trôi qua nhanh chóng. Hơi thở của mình lúc này vẫn quá gấp gáp có thể do quá háo hức. Cố gắng ghìm hơi đều hơn thì vẫn không khá gì cho tới tận Km 8. Người nhẹ bẫng, bước chân linh hoạt và guồng chạy tốt hơn. Nắng dần dà xuyên chiếu. Các chặng Water Point đuề huề toàn chuối vàng ươm. Hai chặng đầu tiên thì mọi người hầu như chỉ chạy xượt qua uống vội cốc nước. Do chạy theo vòng tròn nên dọc đường gặp cả các bạn 42k, biển chỉ dẫn kèm ruy-băng vàng đánh dấu trail khiến mọi người rất vững tâm, vui vẻ hi-five và động viên nhau rất thân thiện !
Đường khá bằng phẳng. Có những đoạn dốc cao nhất cũng chỉ khoảng 30 độ, trung bình là 10 độ và một sốt đoạn xuyên qua vườn ớt, trang trại ngô và đồi cây lấy gỗ thì khá bằng phẳng. Khoảng 3,4 đoạn bùn ngập tới mắt cá nếu như bước hụt. Nguyên cả quả chân trái của mình đã lãnh đủ đoạn chạy qua rạch, nước lép nhép phía trong giầy, các ngón chân xô vào nhau. Dù đã đeo đôi tất huyền thoại 50 nghìn của cửa hàng anh Giách Thành Công và có 1 đôi thay thế trong ba lô, mình tặc lưỡi guồng chân quyết không chậm hơn bạn gái mặc áo chấm bi phía trước. Chạy được 10′ thì hầu như quên luôn về việc ướt chân. Hơi thở đều đặn. Gió mát rượi mơn man.
16km đầu tiên qua đi gần 2 tiếng. Lúc nghỉ dừng gặm chuối hai đứa lạc quan rằng sẽ hoàn thành quãng đường còn lại trong nháy mắt. Tuy nhiên cũng không vội vã vì chủ trương trước khi vào cuộc là 3 tiếng cho 21km. Không hiểu do cái bụng nặng, hay thân thể đã reng reng báo động mà gần như mình đã phải dừng lại đi bộ 5′ rồi chạy 5′. Bước bắt đầu nặng, bù lại thì ba lo nước bắt đầu nhẹ dần phía sau lưng. Đầu gối không mỏi, ống đồng không đau. Chỉ có 2 bó cơ ở phía hai đùi đình chiến. Những km cuối bạn nam pacer đã phải chậm lại chờ mình. Lúc quay đầu lại thì vui là mình vẫn thuộc tốp 3, vẫn còn khoảng gần 50 người vẫn chưa quay đầu. Bọn mình quyết định giảm tốc độ, dốc cao vừa mà thấy như đang phải leo thang, gió vẫn xào xạc trong rừng, vài con chó nằm yên ắng ở rẫy sắn. Cả khu rừng cựa quậy đón bình minh…
Quả thực là ở 3km cuối dường như muôn thuở. Ì ạch và lê lết. Tóc tai mình lúc bỏ mũ ra cho đỡ cộm thì như con bú rù. Mùi mồ hôi lẫn mùi GU GEL ầng ậc trong cổ. Mình tống luôn thêm 1 gói nữa lúc gần về tới đích, lưng áo ướt đẫm, giầy khô dần, đoạn đường chạy về đích khô hẳn sau 3 tiếng. Nắng cao quá đỉnh ngọn cây ngô. Nhiệt độ nhích dần 27, mấy bài hát chạy tua lại từ đầu, bạn pacer ra sức động viên cổ vũ. Mình lùi dần sau vài nhóm 5 người nam và 2 bạn nữ. Lúc này việc ngắm cảnh dường như rất hợp. Quả là một cung chạy tuyệt diệu ~
1km cuối là đoạn đường mòn dẫn ra phía đường cái hướng về phía cổng FINISH. Xe cảnh sát đỗ tấp tởi vài nhóm dọc cung đường. Gió lúc này ào ạt hơn vì đã ra quãng trống. Bóng chạy đổ chéo, in lên mảng đường nhựa bắt đầu hầm hập. Tim mình thắt chặt, thấy lồng ngực khó thở. Quyết định đi bộ chậm lại. Chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà lúc nhìn thấy biển FINISH lấp ló, đầu óc lại dường như biến mất hoàn toàn việc đau, việc thở, việc nắng, việc có bao nhiêu đứa đang vượt qua mình. Quay sang bảo pacer, mồm chưa kịp mở thì chân mình đã dướn lên. Cả hai tên phi nước đại qua bãi cỏ, hướng thẳng đám người lố nhố đứng ngồi. Hoàn thành quãng 21km khi đồng hồ chỉ 3h11′. Half-marathon đầu tiên của Trang với cả niềm tự hào bản thân, thấy việc tập luyện hơn 3 tháng vừa qua quả là rewarded.
Yeah ~~ we made it !
Chẳng bao giờ nghĩ mình sẽ có thể chạy bộ được quãng 21km. Bắt đầu từ cuối 2009 với các đoạn ngắn xen kẽ với các buổi bơi, mục đích chỉ để giữ thân thể khỏi ốm vặt. Dần dà thì môn chạy trở thành thói quen.
Mãi tới cách đây 3 tháng, tham gia vào Nhóm Chạy Đường Dài tại Hà Nội thì vòng Hồ Tây dường như trở thành giản đơn.
Đôi khi chẳng vì gì cả.. Cứ vui vui là xỏ giầy ra hồ thôi ! ! !
Session expired
Please log in again. The login page will open in a new tab. After logging in you can close it and return to this page.