Cột mốc chuyển đổi từ “mới” sang “bình thường”

Sau một thời gian làm quen với chạy bộ, hẳn bạn sẽ không còn là người mới với bộ môn này; và sẽ có một thời khắc bạn nhận ra rằng bản thân mình đang chuyển đổi từ việc chạy bộ còn mới mẻ thành một hoạt động quen thuộc, hoặc có thể coi nó là “trạng thái bình thường mới”.  Ở giai đoạn này, nếu không đủ  kiên nhẫn bạn cảm thấy một sự “chán nản nhẹ” vì phải mất thêm một thời gian bạn mới cảm nhận được endorphin tiết ra trong cơ thể. Vậy việc chuyển đổi từ “mới” sang “bình thường” đó có những phần thưởng gì? Bài viết này sẽ trả lời câu hỏi trên.

Bạn còn nhớ những gì đã xảy ra khi chạy bộ vẫn còn mới với bạn?

Giống như hẹn hò, mối quan hệ đó cũng bắt đầu bằng một vài bối rối. Có thể bạn hoàn toàn là người mới, cũng có thể bạn quay lại sau một thời gian. Có thể tốc độ của bạn còn chưa tốt, có thể bạn còn dư một vài cân, hoặc đùi bạn còn hơi rát. Nếu mọi thứ bắt đầu quá vội vàng, thì không thể tránh khỏi bạn nhanh chóng cạn dần năng lượng trước khi chuẩn bị chạy chính thức.

Tốc độ là một yếu tố quan trọng. Bạn học được tốc độ nào là phù hợp với bạn. Bạn học được những điều bạn cần – chạy bao nhiêu, nhanh thế nào, mức độ thường xuyên ra sao. Bạn hiểu  bản thân mình qua thời gian, hiểu sự quan trọng của quần áo – khi nào thì cần mặc thêm, khi nào thì không vì bạn không muốn bị nóng bức hoặc lạnh cóng, bạn hiểu về vai trò của giày chạy bộ với từng bài tập cụ thể. Bạn học được rằng khi nào thì bạn muốn trò chuyện và khi nào thì bạn cần sự yên lặng.

Thỉnh thoảng bạn biết rằng bạn chỉ muốn đi chạy một mình, để xua đi những âu lo và căng thẳng trong đầu. Bạn biết khi nào thì bạn sẵn sàng với những thử thách chạy ở những ngọn đồi dốc, và khi nào thì bạn chỉ muốn chạy trên địa hình bằng phẳng. Nếu bạn quên việc chăm sóc bản thân, bạn sẽ sớm nhận ra rằng sau những gì bạn bỏ ra, sẽ còn lại rất ít năng lượng để cơ thể bạn có thể phục hồi.

Điều này là một sự cân bằng khéo léo, đặc biệt là khi mọi thứ còn mới.

Sau một thời gian, nếu bạn gắn bó với nó đủ lâu với nó, thì không thể tránh khỏi một điều rằng mối quan hệ này sẽ có một sự biến chuyển từ “mới” thành “bình thường”. Điều này mang lại cho bạn một cảm giác buồn vui lẫn lộn. Vui vì những điều mới không thể kéo dài mãi mãi được thì việc rời bỏ giai đoạn này đồng nghĩa với việc bạn đang đi theo hướng để có được sự bền vững. Nhưng cũng buồn bởi vì khi mối quan hệ ấy còn mới, nó thực sự có một sự quyến rũ nhất định, một sự hồi hộp nhất định, và có những rung động khó hiểu nhất định nào đó.

Mới có thể là một cái gì đó gây nghiện, giống như việc bạn luôn luôn nghĩ về tình yêu của mình, hoặc tìm mọi cách để được ở bên nhau. Bạn còn nhớ bao nhiêu cuộc đua mà bạn đã đăng ký vào những ngày đầu tiên, mang những con số trên áo khiến bạn có cảm giác như một giấc mơ? Bạn còn nhớ việc mới bắt đầu chạy bộ khiến bạn giảm một vài cân dễ dàng như thế nào không, và bạn rất muốn quay lại thời kỳ hạnh phúc đó? Bạn cảm giác như bản thân mình có thể ăn bất kỳ thứ gì bạn muốn và sẽ không có món gì khiến bạn dư cân? Bạn có thể đã từng thức dậy rất sớm, tuy ngủ ít nhưng vẫn cảm thấy vô cùng tỉnh táo?

Trong sự so sánh đó, thì việc chuyển sang giai đoạn bình thường, sự hồi hộp đã giảm đi ít nhiều.

Nhưng sự thân thuộc vẫn còn ở đó.

Sau một thời gian chạy đủ lâu, bạn bắt đầu hiểu rằng chạy bộ luôn ở đó chờ bạn. Nó không phải là một giai đoạn. Tình yêu này bắt nguồn bởi những lí do, không phải chỉ là các mùa (love for reason not season). Thậm chí ngay cả khi bạn bị chấn thương và rồi dành một thời gian để nghỉ ngơi, nó vẫn luôn ở đó chờ đợi bạn. Bạn có thể tiếp tục ở nơi bạn đã dừng lại, ngay cả khi ban đầu tốc độ của bạn có hơi chậm một xíu. Cái cảm giác vững chắc của một tốc độ phù hợp có thể giúp bạn nhận ra rằng tiếp tục cùng nhau, bạn có thể làm hơn những gì mà bạn có thể tưởng tượng ra trước khi gắn kết với nó, hoặc thậm chí quay lại lúc bạn còn là người mới. Bạn nhận ra nhu cầu về tập bổ trợ chéo (cross-training), bởi vì bạn cần phải rèn luyện cho toàn bộ cơ thể để có thể duy trì việc chạy bộ lâu dài.

Sự bình tĩnh có được sau một thời gian gắn bó với chạy bộ là điều vô giá mà bạn dành được. Có thể sẽ phải mất thêm ít thời gian và công sức để có thể tạo ra lượng endorphin trong cơ thể, nhưng nó vẫn ở đó và tuyệt vời. Khi bạn trải qua một ngày khá khó khăn, không có gì tuyệt vời hơn bằng tình yêu lâu dài của bạn. Tại sao ư? Vì nó thực sự hiểu bạn. Nó hiểu khi nào, ở đâu, như thế nào và tại sao bạn lại yếu đuối, và khi nào ở đâu, như thế nào và tại sao bạn mạnh mẽ. Tình yêu lâu dài hiểu điều này có thể thay đổi tâm trạng ngày đó của bạn. Nó là món quà để chia sẻ sự thấu hiểu lẫn nhau, và biết rằng bạn có thể thử lại một lần nữa vào ngày hôm sau.

Rời bỏ “mới” là một cột mốc quan trọng đáng lưu ý , đó là nút nhấn chia tách thời gian, là khoảnh khắc để dừng, chấp nhận và xem lại những gì chúng ta đã trải qua. Nhưng chúng ta không thể dừng ở đó quá lâu bởi vì vẫn còn nhiều thử thách ở phía trước. Cuộc hành trình từ “mới” đến “bình thường” là món quà dành tặng tất cả những ai chọn sự bền bỉ và kiên trì.

Qua nhiều dặm đường, sự hiểu biết dần dần được mở ra, giai đoạn sâu sắc nhất là khi chúng ta rơi vào im lặng, cố gắng bước về phía trước và thở đều.

Sự bền bỉ đến với những ai bỏ thời gian, công sức và cả trái tim mình vào đó.

Nguồn: Runner’s World

 

 

About the Author Mai Anh

Vận động viên chạy bộ không chuyên. Hiện đang là nhân viên của một công ty quốc tế đặt tại thành phố Hồ Chí Minh. Yêu thích chạy bộ đường dài, đang tập luyện để hoàn thành các giải chạy ultra trail và cải thiện thành tích cự ly full marathon.

>
126 Shares