“Breaking the tape” – Phần thưởng dành cho người về đầu

Hôm trước, quán quân LBM cự ly 42km, Hùng Hải, có đôi chút thất vọng vì không được hưởng cảm giác giật tung dải băng dành cho người xuất sắc nhất. Trước đó một tuần, ở giải Hanoi Heritage, nhà vô địch 21km Đỗ Quốc Luật cũng bị một vận động viên 10km huých vai đến suýt ngã ra vệ đường, khiến người xem nghĩ rằng bạn chạy 10km kia đang đua với Luật xem ai về đầu. Nếu mình nhớ không nhầm thì Julia Duong Nguyen khi cán đích ở giải Tràng An cũng bị tước vinh dự này khi dải băng dành cho Đường vô tình bị một VĐV khác "xé" trước.

Thật ra, không ai có thể trách các bạn kia. Về luật lệ, không có điều khoản nào ngăn cấm họ. Việc của người chạy là băng qua vạch đích. 100m cuối, khi adrenaline trào lên trong máu, chìm trong bầu không khí cuồng nhiệt của đám đông, ai mà không muốn chạy nhanh hết sức có thể? Nhà vô địch muốn "xé băng", thì mọi người khác cũng vậy thôi.

Các giải đấu lớn trên thế giới đều có giải pháp cho vấn đề này, nếu quan sát giải Berlin Marathon thì thấy có hẳn hai cổng về đích. Giải Boston Marathon, VĐV đua xe lăn được BTC hướng sang làn bên trái, để dành làn giữa cho những người tranh podium. Giải London marathon cũng vậy, nữ xuất phát trước nam, và các VĐV nữ top 50 cũng được hướng dẫn chạy làn khác.

Đôi khi, làn giữa không chỉ dành cho các nhà vô địch, mà còn dành riêng cho một số nhân vật đặc biệt, như trường hợp của huyền thoại Paula Radcliffe ở London 2015, trong giải đấu chia tay sự nghiệp của mình, ở chính nơi chị đã làm nên lịch sử (lập kỉ lục thế giới nội dung marathon - kỉ lục đã đứng vững suốt 15 năm và chưa biết tới bao giờ mới bị phá vỡ).

Các giải đấu ở Việt Nam phức tạp hơn, do nhiều nội dung thi đấu chồng chéo (42k, 21k, 10k, 5k FUN run), do khu vực vạch đích bị hạn chế không gian (thường chỉ là 6-10m, ở giải Tràng An cổng finish chỉ có tầm 3m). Không thể tránh khỏi việc các VĐV về nhất bị lấn bởi đám đông. Mình nghĩ rằng, việc “xé băng” tưởng nhỏ mà không nhỏ, vì nó cũng là một phần của văn hoá chạy giải. Nó là một "luật bất thành văn" mà mình nghĩ mọi runners tham gia nên để ý và tôn trọng.

Để hướng tới môi trường race chuyên nghiệp hơn, mình đề xuất mấy điểm:

- Với các VĐV chạy giải, khi nhìn thấy BTC giăng dải băng ra, nếu biết chắc dải băng đó không dành cho mình, nên chủ động né ra. Tốt hơn nữa là đứng hẳn vào lề đường, để VĐV podium bứt tốc về đích (cũng tương tự như trên đường chạy, khi di chuyển tốc độ chậm thì không nên dàn ngang chắn hết đường).

- Ban tổ chức: lý tưởng nhất là có hai làn chạy riêng cho từng nội dung.

- Hạn chế tối đa căng “champion tape”. Trước kia mình thấy các vị trí số hai, số ba,… cũng được nhận đặc ân này. Thực ra, vinh dự đó chỉ nên dành cho nhà vô địch.

Vì ý kiến nho nhỏ. Mọi người cùng thảo luận nhé. Mục tiêu là có một cộng đồng chạy bộ ngày càng tốt đẹp hơn.

About the Author Đinh Linh

Bác sĩ Viện Tim mạch Quốc gia Việt Nam, giảng viên Bộ môn Tim mạch trường Đại học Y Hà Nội. Thành viên sáng lập Hội những người thích chạy đường dài (Long Distance Runners, LDR) Thành tích cá nhân: 10km: 36:56, HM: 1:20:35, FM: 2:41:25

>
0 Shares