Chạy 40km hay là những trải nghiệm thú vị

Đào Trung Thành

Tại sao lại thực hiện một cuộc chạy marathon? Câu trả lời tùy thuộc vào mỗi người. Nó dường như là ám ảnh dân chạy bộ đường dài. Anh cần phải hoàn thành chặng đường 40km để có thể khẳng định mình đích thực là dân chạy bộ. Rất nhiều cung bậc cảm xúc đan xen, những trải nghiệm đỉnh cao (peak experiences) mà chỉ khi anh chạy một quãng đường đủ dài, đủ lâu, đầy thử thách mới có được. Không cần phải là chiến binh Hy Lạp Pheidippides, báo tin thắng trận từ chiến trường Marathon về Athens, những người tham gia một cuộc marathon đều có thể hét lên “Nenikekamen”(chúng ta đã chiến thắng) khi đến được vạch đích nhưng không gục ngã.

Thực ra quãng đường 40km không có gì ầm ĩ với những người đã chạy marathon hay thậm chí ultra marathon. Riêng giải marathon tổ chức ở New York hàng năm vẫn có hơn ba chục ngàn người cán đích. Ở Mỹ, nơi mà người ta ham thích chạy bộ nhất thế giới, năm 2013 có 1100 cuộc thi chạy full marathon, có đến 541.000 người về đích, 57 % là nam giới, 43% chị em cũng qua vạch đích. Ở tuổi U50 như mình thì có đến 254.000 người  Mỹ (chiếm 47%)  đã hoàn tất được chặng đua cam go này. Nói thế để thấy chạy marathon cũng thường thôi!

Ở Việt Nam, chạy marathon nói riêng và chạy bộ đường dài (trên 10km) nói chung còn chưa phổ biến. Những giải đấu chuyên nghiệp và bán chuyên nghiệp đếm trên đầu ngón tay: Giải TDTT toàn quốc, giải báo Tiền phong, giải marathon quốc tế Đà Nẵng , HCMC Run, Languna, giải Sapa…Mỗi giải chưa đến ngàn người, số lượng người tham gia full marathon còn ít hơn nữa nên ở Vietnam có lẽ chạy được 40km cũng đáng tự hào!

Tôi là một người sức khỏe “trung bình theo thống kê”, nghĩa là không có tố chất thể thao. Thành tích tốt nhất của tôi chạy 21km là  1h53 phút. Cách đây 4 năm khi qua tứ thập còn chưa thể chạy được 1km. Các chỉ số sức khỏe đều đáng báo động. Cho nên việc hoàn thành 40km có ý nghĩa quan trọng trong suốt một cuộc đấu tranh giảm béo, xây dựng nếp sống lành mạnh, ý chí không bỏ cuộc, quyết tâm vượt qua giới hạn của bản thân.

Hôm nay 26/4/2015, nhóm SRC tổ chức một cuộc chạy 40km/20km nhân sự kiện 40 năm thống nhất đất nước. Trước ngày chạy, bao giờ tinh thần của dân chạy bộ luôn có chút hưng phấn. Sau khi chuẩn bị giày, vớ chân, vớ tay dài, vớ nén bắp chân,  đồng hồ, belt, nón, kính, gel energy lên giường ngủ. Tuy nhiên, cũng không ngủ được ngon giấc, hơi lo lắng cho ngày chạy hôm sau nên 3h30 sáng đã thức giấc. 4h20 nai nịt cẩn thận, xách xe chạy đến điểm tập kết là Hồ bơi Yết Kiêu thì anh em SRC đã tập trung gần đủ. Đến lúc đó mới phát hiện ra là không mang theo bình nước và GEL ENERGY!

Bình Phạm hướng dẫn anh em khởi động. Sau đó nhóm SRC làm thủ tục xuất phát: chụp hình để upload lên facebook. 5h15 nhóm 40km xuất phát, nhóm 20km xuất phát muộn hơn vài phút.

Xuất phát 5h15

Vì hôm nay được phân công lead nhóm 40km nên chạy trước. Bên cạnh là Đan Quyết và Tuấn Anh (Bảy). Quyết kể chuyện bị công an thổi vào nhưng cho đi ngay vì cậu ấy khoe đi chạy 40km chào mừng 30-4. Anh em còn đùa ráng sub (dưới) 2h.  Thế nhưng chạy được 3km thì chân bắt đầu có vấn đề, chấn thương ở gân kheo bắt đầu phát tác. Phía trước Liêm Võ dẫn đầu cách đó 500m, sau là Bảy, Quyết, Tuần lùn. Giảm tốc độ đáng kể. Đô Giang vượt lên. Hồng Luân ném cho chai nước rồi vượt qua.

Chầm chậm qua cầu Sài gòn, chạy vào đường song hành, cách điểm xuất phát 8km là nhà của Trương Bắc. Mọi người dừng chân vài phút. Anh em SRC hôm nay phải cám ơn sự nhiệt tình của vợ chồng Bắc trong việc tiếp tế nước, chuối, bánh. Mình sẽ còn gặp hai vợ chồng Bắc vào những lúc mệt nhất trên đường chạy.

Điểm dừng nhà Trương Bắc

Từ lúc này coi như chạy theo chiến thuật Run +  Walk khi mới chỉ hết 1/6 chặng đường. Chạy được 1km thì đi bộ chừng 1 phút. Chưa bao giờ tình trạng chạy lại tồi tệ đến thế, kể cả lần chạy đầu tiên 42km ở Cần giờ.

Sáng nay trời đẹp. Qua Mai Chí Thọ, Đồng Văn Cồng và đến đường Vành Đai 2. Mừng quá!Thấy tấm biển đề cầu Phú Mỹ cách 3km. Nhìn thấy cây cầu từ xa nhưng 3km với tình trạnh hiện giờ của mình vẫn là chặng đường đáng ngại cần vượt qua. Qua trạm thu phí, đến chân cầu Phú Mỹ thì trời bắt đầu nắng. Ngọc Trương chạy xe ngang qua động viên. Một ý nghĩ thoáng qua đầu là giá như mình có chiếc xe đạp ở đây.  Mọi lần sẽ cố chạy qua cây cầu dài gần 1km này nhưng lần này chỉ có thể đi bộ nhanh. Đến đỉnh cầu mất 2h15 phút cho20km. Quá tệ!

Xuống chân cầu Phú Mỹ thì cơ bắt đầu căng. Bây giờ chỉ có thể chạy 500m rồi nghỉ 1 phút. Đến km 23 thì cơ rút, phải ngồi nghỉ bên đường Nguyễn Văn Linh mất vài phút. Trong đầu có ý nghĩ thoáng qua là nên dừng lại đây. Cũng may, nhà mình không ở Phú Mỹ Hưng, nếu không thì cũng về nhà luôn như ông bạn người Nhật chạy cùng. Rồi lại đi bộ tiếp. Đến cầu Ông Lớn (26km) thì thấy xa xa Feddy cũng đang đi bộ. Đuổi kịp. Feddy cũng bị chuột rút. Hai anh em động viên nhau đi tiếp. Mình vượt qua Feddy một đoạn. Đến đường Phạm Hùng thì Feddy bắt kịp. Cậu ấy trở nên khỏe hơn sau khi uống nước dừa. Feddy khuyên uống nước dừa, có chất điện giải, và biết đâu có thể khắc phục được chứng co rút cơ đang phải chịu đựng.

Rồi cũng tìm được chỗ bán nước dừa và ngồi nghỉ độ 5 phút. Sau khi uống xong chạy tiếp qua cầu Chánh Hưng rồi qua cầu Nguyễn Tri Phương. Nhìn vào đồng hồ Garmin Forerunner 620 thì thấy đã qua được 30km. Làm một quả selfie.

Đến đường Võ Văn Kiệt, 9h30, trời bắt đầu nắng gắt. Chân cứng ngắt, miệng khô, đầu ong ong. Ráng lên, còn 10km với tốc độ đi bộ kết hợp chạy thế này thì chỉ 1h30 phút nữa là về đích!

Chạy, mà thực ra đi bộ là chủ yếu, quãng đường 5km trên đường Võ Văn Kiệt hết 1h trong khi bình thường chỉ mất có 30 phút. Rẽ vào Phó Đức Chính, đến bùng binh Quách Thị Trang, xuôi Lê lợi. Chạy vào đường Nguyễn Huệ, lại selfie (37km).

Đi đường Tôn Đức Thắng, Nguyễn Hữu Cảnh, Nguyễn Bình Kiêm và về đến CLB Yết Kiêu mất gần 30 phút cho 3km! và hoản thành 40km trong 6h!

Với tôi, đây là một cuộc chạy lâu nhất, tốc độ chậm nhất, đi bộ nhiều nhất, nghỉ giữa chừng nhiều nhất và cần có quyết tâm lớn nhất để không bỏ cuộc. Đúng là một cuộc chiến tâm lý bên cạnh cuộc chiến thể lực đã đạt giới hạn.

Qua việc này, tôi có vài kinh nghiệm chia sẻ cho các bạn muốn hoàn thành 40km:

  • Cần phải tập luyện nghiêm túc, chăm chỉ, tăng quãng đường chạy dài vào cuối tuần ít nhất đạt 30km trước khi tham gia một cuộc marathon.
  • Chuẩn bị tâm lý sẵn sàng cho những bất trắc trở ngại vì đường thì xa, thời gian dài rất nhiều chuyện có thể xảy ra.
  • Chuẩn bị kỹ về trang phục, thức ăn, nước uống.
  • Và nhất là quyết tâm không bỏ cuộc.

Chạy về phía bình minh

About the Author Mr Marathoner

>
0 Shares