Liệu chúng ta có được chứng kiến tracklog của kỷ lục thế giới mới trên Strava?

Xin gửi đến mọi người bài phỏng vấn Joshua Cheptegei, cái tên nổi bật nhất trong giới chạy bộ đường dài những ngày vừa qua, vận động viên có tiềm năng lớn nhất để chinh phục các kỉ lục vĩ đại của Eliud Kipchoge và Kenenisa Bekele. Bản gốc trên trang Runner’s World. Lê Khánh Toàn chuyển ngữ.

=====


Cheptegei bấm dừng đồng hồ khi kết thúc kỷ lục thế giới 5000 mét. Phải chăng đã đến lúc dành cho anh ít kudo? (Kudo là hình thức ghi nhận trên Strava, giống như nút Like của Facebook)

Chỉ mới cách đây một tuần, chân chạy người Uganda Joshua Cheptegei lần thứ tư phá kỷ lục thế giới ở tuổi 23.

Trong một năm thế giới đảo lộn vì đại dịch Covid-19, vận động viên chạy bền trẻ tuổi này chứng minh rằng anh vẫn đang trên đường trở thành huyền thoại của bộ môn chạy bộ. Ngày 14/8, Cheptegei chạy 5.000 mét trong 12:35:36— tốc độ trung bình 2:31/km—nhanh hơn kỷ lục thế giới năm 2004 của Kenenisa Bekele 2 giây. Cũng đừng quên hồi tháng 2, tại giải Monaco Run 5K, anh phá kỷ lục 5k chạy road với thời gian 12:51—nhanh hơn kỷ lục trước đó 27 giây.

Runner’s World đã theo sát Cheptegei, trò chuyện về kỷ lục của anh, về tương lai của ngôi sao trẻ này ra sao, và vâng, tại sao anh lại bấm dừng đồng hồ sau khi vượt qua vạch đích. Đây là những gì anh chia sẻ.

Runner’s World Thật là một năm kỳ cục khi đại dịch khiến người ta phải dời lịch tổ chức Olympic và suýt thì xóa toàn bộ kế hoạch chạy đua. Lịch tập luyện của anh có bị ảnh hưởng gì không?

Joshua Cheptegei:  Đại dịch lần này đã thay đổi bộ mặt của chạy bộ, vì vậy nó ảnh hưởng đến tôi theo một cách rất khác. Người ta nói rằng ngay cả trong mưa bão thì vẫn có thứ gì đó tốt đẹp. Đau đớn dai dẳng trong đêm nhưng niềm vui sẽ đến cùng bình minh. Thực lòng thì tôi chưa bao giờ cho phép bản thân nói rằng mùa này mất trắng.

Có nhiều thứ không bao giờ thay đổi trong đời tôi, trong việc tập luyện của tôi ở nhà, vì vậy tôi cứ thế nghe theo lời huấn luyện viên. Ông ấy bảo rằng chúng ta phải thực sự đi tiếp. Bạn không bao giờ biết được mọi việc sẽ diễn ra như thế nào cả. Tốt nhất là cứ tiếp tục tập luyện bởi vì, đối với tôi, tôi thực sự đam mê chạy bộ, và tôi có thể chạy ngay cả khi không còn nơi nào tổ chức giải.

Vì vậy, tôi thay đổi cách suy nghĩ. Khi mới bắt đầu chạy, tôi cứ thế tập miệt mài cả năm mà không hề chạy giải nào ở châu Âu cả. Đây chỉ là một bài kiểm tra mà chúng ta phải chấp nhận và vì niềm đam mê chạy bộ này, chúng ta có thể chạy ngay cả khi không có giải, qua tập luyện và tận hưởng hiện tại.

Nhiều nơi trên thế giới vẫn còn chưa được đi lại, anh có khó khăn gì khi đến Monaco không?

Cheptegei: Chúng tôi lo lắng về việc làm thế nào để đến được Monacao. Huấn luyện viên, quản lý của tôi, và tôi biết rằng tôi đang phong độ cao, và kỷ lục không phải là điều bất khả thi. Nhưng bước tiếp theo là làm thế nào để đến được Monaco.

Khi tôi thông báo với chính phủ, họ chấp nhận ý tưởng này. Họ thuê một chuyến bay riêng để đưa chúng tôi từ Entebbe tới Nairobi, từ đó chúng tôi kết nối với các chuyến bay quốc tế. Nên nhớ rằng sân bay Kampala vẫn đóng cửa, biên giới với các nước vẫn đóng cửa, vì vậy đây là cuộc chiến cam go. Như mặc dù vậy, chính phủ Uganda, đệ nhất phu nhân, và tổng thống đã làm được điều kỳ diệu để đưa chúng tôi đến Monaco.

Khi đặt chân vào vạch xuất phát ở Monaco và cuộc đua bắt đầu, anh xuất phát cùng với đội dẫn tốc. Khi họ dừng lại, có vẻ như anh còn chạy nhanh hơn. Phải chăng đây là kế hoạch của anh?

Cheptegei: Lúc mới bắt đầu dịch, mọi việc đều bị hủy bỏ, chúng tôi đã lên kế hoạch về khả năng phá kỷ lục thế giới 5k ở Monaco, kế hoạch để tôi đồng hành với Global Sports Communication (công ty quản lý thể thao ở Hà Lan, chuyên quản lý các vận động viên điền kinh và sự kiện thể thao), với huấn luyện viên và quản lý của tôi. Kế hoạch là lập một kỷ lục thế giới không cần dẫn tốc. Ý tưởng là vậy. Khi tôi chạy giải 5K Monaco trên đường nhựa hồi giữa tháng Hai, thực sự là tôi đã làm được điều kỳ diệu khi chạy một mình từ 1K đến 5K mà không cần pacer.

Tôi đã chuẩn bị tâm lý để chạy kỷ lục thế giới ngay cả khi không có dẫn tốc. Đó thực sự là kế hoạch của tôi.

Khi chỉ còn một vòng, anh đã nở nụ cười. Thời khắc đó anh nghĩ gì trong đầu?

Cheptegei: Lúc đó, tôi nghĩ rằng mình đang chạy ở pace kỷ lục thế giới, vì vậy khi còn một vòng nữa, vấn đề của tôi là chạy vòng đó trong 61 hay 60 giây, thế nên lúc đó tôi biết mình có thể làm được. Đó là khi tôi cảm thấy vui sướng.

Khi về đích trông anh không có vẻ gì là mệt mỏi cả. Đúng vậy không?

Cheptegei: Tôi không mệt lắm. Tôi thực sự đã chuẩn bị cho kỷ lục thế giới này và sáu tới bảy tháng tập luyện nghiêm túc là một quãng thời gian dài hơn những gì tôi từng làm trước đó. Tôi tập 10 đến 12 phiên đặc biệt với huấn luyện viên và điều này giúp tôi có được vận tốc của kỷ lục thế giới. Tôi cũng nhận ra rằng, nếu điều kiện đủ tốt, tôi cũng sẽ làm được một điều đặc biệt hơn thế nữa.

Anh bấm dừng đồng hồ ở vạch đích. Phải chăng anh định đăng lên Strava?

Cheptegei: Thường thì vận động viên chạy bền hay đeo đồng hồ khi chạy. Chúng tôi thích đeo đồng hồ để chạy. Đặc biệt là ở Monaco, tôi thực sự hào hứng. Tôi thực sự muốn lưu lại lần chạy này bởi vì tôi muốn tải nó xuống và đưa lên điện thoại. Có thể là để cùng huấn luyện viên nghiên cứu về nhịp tim và nhiều thứ khác đại loại như thế.

Tôi vẫn chưa tải nó lên đâu cả, nhưng có lẽ sẽ đưa lên Strava. Nếu huấn luyện viên của tôi cho phép và Global Sports Communication bảo có thể tải lên thì, vâng, điều đó hoàn toàn có thể xảy ra.

Anh có thể cho biết từ hôm đó tới nay anh cảm thấy thế nào và phản ứng ở quê nhà Uganda ra sao?

Cheptegei: Chẳng dễ dàng gì khi sân bay ở Uganda bị đóng cửa. Tôi phải đi từ Niece tới Istanbul, Istanbul tới Nairobi, rồi từ đó đi đường bộ. Chuyến đi thật dài, gần 12 tiếng trên đường. Thật sự là dài, khoảng 10 đến 12 tiếng trên đường.

Thật vui là tôi về được tới nhà. Tôi có thể về nhà cùng kỷ lục thế giới. Đệ nhất phu nhân và tổng thống cùng vài người nữa nhắn tin chúc mừng tôi và mọi người thực sự hạnh phúc. Ai nấy đều nói về kỷ lục thế giới của Cheptegei.

Joshua Cheptegei

Joshua Cheptegei

Ở tuổi 23, anh đã có rất nhiều giải thưởng, nhưng giữa các giải thưởng đó dành cho mình thì kỷ lục này được đặt ở vị trí nào?

Cheptegei: Tất nhiên là có rất nhiều điều, nhiều người khác nhau và bên truyền thông, báo chí liên quan đến những chân chạy đường dài giỏi nhất. Những người nỗ lực để thành công trên đường chạy sân vận động, những người thực sự đã có kỷ lục thế giới trên đường track.

Tôi đã lập kỷ lục thế giới 10K, tôi lập kỷ lục thế giới 5K trên đường nhựa, và 10K trên đường nhựa, nhưng tôi vẫn chưa thực sự được coi là một trong những vận động viên vĩ đại của thế giới. Tôi lớn lên với mơ ước được xếp vào hàng ngũ những chân chạy đường dài vĩ đại nhất mọi thời đại và cách duy nhất để làm được điều đó không phải là giành huy chương vô địch thế giới, huy chương vàng Olympic, vô địch các giải băng đồng và bán marathon, mà là phá vỡ một kỷ lục thế giới.

Khi mà từ giờ đến cuối năm còn đang mông lung như một trò đùa, anh có đang đặc biệt hy vọng vào một giải nào đó để hướng tới một năm Olympic không?

Cheptegei: Có thể nói rằng, tôi sẽ bắt đầu tập luyện nhẹ nhàng và sau đó tập trung vào các giải vô địch thế giới cự ly bán marathon, nếu được tổ chức, ở Ba Lan. Đấy là kế hoạch. Có thể là một giải 10K trên đường phố. Có thể là một giải trong sân vận động. Cứ chờ xem.

Với những gì đạt được trong năm vừa qua, anh có nghĩ mình là người phải vượt qua ở cự ly vừa và dài trên sân vận động không?

Cheptegei: Tôi biết mình đang ở phong độ tốt nhất, và tôi biết một số người khác cũng ở phong độ tốt nhất tại một quãng thời gian khác, vì vậy tôi không thể đưa ra bất cứ lý do nào cho bản thân. Nếu tôi thất bại ở Tokyo, tôi không thể viện lý do là tôi không ở phong độ đỉnh cao được… Kế hoạch là chạy ở Tokyo vào đúng điểm rơi phong độ, và tất nhiên, đặt mục tiêu giành giải.

Anh có muốn tiếp tục làm cú đúp huy chương Vàng 5000m và 10000m không?

Cheptegei: Tôi thấy cơ thể đang phản ứng tích cực trong tập luyện, thực sự là đang trở nên khỏe hơn trong tập luyện và chạy giải, vì vậy tôi đang rất mong lập được một cú đúp… Tôi thực sự muốn còn tiếp tục chạy trên sân vận động bốn đến năm năm nữa, có lẽ đến tận kỳ Olympic tiếp theo [năm 2024]. Rồi tôi dừng lại ở đó và có thể sẽ chuyển sang marathon.

Anh còn ấp ủ mục tiêu nào khác không?

Cheptegei: Đương nhiên là với năng lực của mình, tôi có nhiều tham vọng cho tương lai. Mục tiêu của tôi là làm nên lịch sử và thực hiện giấc mơ trở thành vận động viên chạy dài vĩ đại nhất mọi thời đại. Đấy là điều tôi đang hướng tới.

Tôi phải tập luyện chăm chỉ, tôi phải tin tưởng ở bản thân mình, tôi phải tin tưởng đội nhóm quanh mình, tôi phải tin tưởng ở các huấn luyện viên, phải tin tưởng đồng đội, và phải tin vào công tác quản lý bởi vì đây là một nỗ lực của tập thể.

Điều gì sẽ giúp anh trở thành chân chạy vĩ đại nhất mọi thời đại?

Cheptegei: Tôi nghĩ mình chỉ cần vài tấm huy chương vàng Olympic, vài huy chương vô địch thế giới, và một vài kỷ lục, và nếu tôi có thể làm được điều đó, tôi sẽ sánh ngang cùng các chân chạy vĩ đại nhất như Kenenisa [Bekele], Haile [Gebrselassie], và Eliud [Kipchoge].

Chắc chắn là anh có đủ tự tin để làm được điều đó.

Cheptegei: Đúng vậy, tôi thực sự tự tin bởi vì tôi tin là mình có năng lực. Điều duy nhất cần làm là giữ tập trung, khiêm tốn, và hy vọng ở giấc mơ. Đấy là điều mà tôi tin tưởng. Chỉ có tôi mới khiến cho ngôi sao của mình tỏa sáng được. Tất cả đều trong tay tôi.

About the Author Khánh Toàn

Lê Khánh Toàn làm kinh doanh ở Sài Gòn. Anh xuất thân là biên tập viên Anh ngữ tại NXB Thế Giới, với các tác phẩm dịch thuật như "Hoa trên mộ Algernon," "Phù thủy phố Portobello," "Tình dục thuở hồng hoang,"... Với anh, chạy bộ là một cách để rèn luyện sức bền và tinh thần kỷ luật.

>
142 Shares