Vietnam Mountain Marathon 2014 – SRC vượt núi lên mây

Bài viết về trải nghiệm marathon đường núi Sapa, bạn Seven Nguyen gửi cho website chay365.com. Bản quyền thuộc về tác giả.

VIETNAM MOUNTAIN MARATHON 2014 – SRC VƯỢT NÚI LÊN MÂY

Chương 00: TÔI NÓI GÌ VỀ VMM 14

VMM 14 là cuộc thi với tuổi lên 3 và là cuộc thi chạy bộ vượt núi marathon lớn nhất được tổ chức tại Việt Nam với gần 500 vận động viên tham dự đến từ 40 quốc gia khác nhau, với các cự ly 10, 21, 42 và 70km qua những sườn núi tại thị trấn Sapa. Những vòng đua xoắn ốc, những đoạn đường mòn gập ghềnh, vượt qua những cây cầu lắt lẻo và những làng bản nhỏ đậm bản chất dân tộc địa phương nằm lẫn trong các thung lung quanh núi. Cuộc thi mang ý nghĩa quảng bá cảnh đẹp Việt Nam và hỗ trợ từ thiện, mỗi vận động viên tham gia sự kiện sẽ ủng hộ 20 USD cho tổ chức từ thiện tại địa phương là Sa Pa O’Chau.

Đến với VMM 14 lần này với mình là một sự may mắn khi người bạn SRC nhượng lại xuất tham gia này với biết bao thuận lợi. Lời đầu tiên mình xin cám ơn bạn rất nhiều. Sau khi cân nhắc và muốn thử thách mức cao hơn (sau khi hoàn thành Half Marathon Đà Nẵng đầu tháng 9) tôi đã liên hệ với ban tổ chức xin nâng lên mức kích thích hơn 42km. Vỏn vẹn trong vòng 20 ngày từ Half lên Full là rất khó khắn, nếu không muốn nói là không thể, nhưng với kinh nghiệm nhiều năm đạp xe, leo núi, trekking… và tìm hiểu về đường chạy năm nay thì tôi nghĩ là mình có thể hoàn thành 42km được. Một cân nhắc nữa là người bạn thân chinh chiến nhiều năm cần có bạn chạy cùng và take care.  Sau khi suy đi, nhìn lại bạn mình là người nữ Việt Nam duy nhất chạy mốc 42 này… rất trâu (mình đã suýt khóc khi nghe tin cô ấy đăng ký cự ly này).

Nhìn vào sơ đồ so sánh Race VMM 2013 và  VMM 2014 có thể thấy nó là 1 thách thứ lớn hơn, khó khăn chồng chất

Chương 1: SAPA VẪY GỌI VÀ 1 VÀI CUỘC MARATHON NHỎ

Để đến được MMV 14 tôi có gần 1 tuần để chạy marathon với công việc của riêng mình, và  1 cơ số sự chuẩn bị cho ngày thi sắp cận kề. May mà được bạn bè thương mến nên giúp cho mình một số việc. Thanks các bạn @Sally rất nhiều ^^

Không còn vướng bận như đứa trẻ cận kề với mùa xuân, chú bé 7 khăn gói lên đường theo tiếng gọi của Sapa và sẵn sàng cho cuộc thi chạy vượt núi sắp tới. Buổi chiều tan tầm là ôm cái ba lô chạy thẳng ra sân bay lao thẳng vào khu vực check in may mà mọi thứ vẫn ổn… (Marathon thứ 2)

Chuyến  bay Sài gòn – Nội Bài hạ cánh, tôi và cô bạn gom mớ hành lý thật nhanh và lên taxi không quyên nói với tài xế: “Anh chạy nhanh nhất có thể nhé”.  Trên xe liên lạc với các đồng đội khác thì được biết là còn đủ thời gian ăn tối và nhận vé tàu từ BTC. Trong khi ăn tối với món Phở Gà Khô – Hà Nội thật ngon, thì đồng đội báo đã có mặt tại nhà Ga Hà Nội. Hai đứa xách balo và đi đến điểm hẹn, tìm hoài mà không thấy các bạn của mình thì loay hoay mãi mới biết các bạn ở Ga phía bên kia lại chạy… 😀 (Marathon thứ 3)

Trùng phùng với các bạn vừa kịp giờ lên tàu mọi chuyện bước đầu như thế là ổn. Mà không ổn lắm ;))) bão số 3 số má đang hoành hành gây mưa lớn ở vùng Tây Bắc kéo theo là xạt lở, xình lầy, trơn trượt nên tất cả mọi thành viên không khỏi lo lắng….mà thôi cũng kệ, cả đám đàn đúm, tán gẫu, chơi bài…và đi ngủ khi gần 12h.

Buổi sáng xình xịch của tàu lửa và mặt trời chói mắt đánh thức mọi thức chúng tôi và được biết tàu đến trể hơn so với sự kiến khoảng 2 tiếng rưỡi. Tàu vào ga Lào Cai lúc 8h30 sáng chúng tôi lên Bus và về Khách Sạn đã book ăn sáng kiêm ăn trưa luôn ở đó. Buổi chiều  tất cả mọi người ghé qua BTC lấy race Bib, lấy xong thì anh Tú (Đà Nẵng) và anh Dũng (Hà Nội) lên kế hoạch tìm đường cứu nước cho ngày chạy hôm sau, nhưng thất bại vì đường chạy với xe máy thì thua…chỉ đi được đoạn bắt đầu và đoạn kết thúc :D.

Nhóm còn lại gồm: 7, Đạt, Snail, Thi Tr, FB, Lục Phuong Anh lang thang vào làng gần khách sạn và check thử 1 vài  ngọn đồi nhỏ để thử sức xem sao, kết quả 2 chết vì vỡ mật,  1 bị thương ^^”…. nghe đồn là ngày mai rất căng !!!! (Marathon thứ 4)

Kết thúc 1 ngày trước VMM 14 mọi người tranh thủ nạp năng lượng thật nhiều, lên tinh thần  và đi ngủ sớm lúc 21h….!

Chương 2: VMM 14 – HỌ ĐÃ LÀM ĐIỀU ĐÓ NHƯ THẾ NÀO?

4h sáng báo thức điện thoại gọi chúng tôi dậy, nghe tiếng mưa rì rào bên ngoài, tôi bung cửa la lên: ” Mưa, chết mịa!”. Đạt nói nhóm 70 vừa xuất phát mưa thế này thì chết chắc….hi vọng may mắn đến với họ :DSau khi vệ sinh cá nhân và chuẩn bị mọi thứ chúng tôi lên đường mà chưa biết mình chạy 21 hay 42 nên mọi thứ đồ mang theo sẽ chuẩn bị là 42km, gồm 4 đôi vớ, 2 đôi giày, socola, sữa, Reveice, một số đồ y tế khác.

6h sáng là bữa ăn ân huệ của chúng tôi gồm bánh mì ốp la 2 trứng và ly cafe sữa, và không quên xin thêm 1 khúc bánh mì cất vào balo để dành khi chạy đói thì ăn. 6h30 đã di chuyển đến xe buýt và sẵn sàng di chuyển đến điểm khởi hành.

Xe dừng tôi và mọi người tự warm up vừa trò chuyện với đồng đội, chụp choạc cúng thần Facebook trước giờ chạy

Trước giờ xuất phát anh em chạy bộ Việt Nam 42km chụp chung 1 tấm để còn biết mặt hổ trợ nhau trên Race, và né nhau không húc nhau khi gặp ngoài đường 😀

Đúng 7h45 hiệu lệnh của BTC bắt đầu, mọi người hăm hở chạy, 2 đồng đội bứt tốc trước là anh Tú và Việt Anh ở Đà Nẵng còn nhóm 3 người gồm:  Tôi, Snail và Đạt chạy tà tà phía sau và ngày càng rớt về nhóm cuối. Đạt bị đau đầu gối từ trước nên không dám mạnh mẽ bứt tốc, còn Snail thì 1 phần mập ú vì ít tập, 1 phần vì tâm lý “Một Cuộc Dạo Chơi” nên cũng tà tà không kém. Tôi thì cũng tà tà vì chuyến này nhắm vào mục đích khám phá giới hạn với bản thân là chính và vì cũng chưa biết những cung đường phía trước như thế nào nên không dám bứt tốc, phần nữa là phải take care cho Snail nên chỉ ra một tiêu chí; ” Không được để bộ 3 cơ cấu rớt về nhóm cuối” vì như thế chạy rất chán, và nhất là mất khí thế của cuộc đua.

Khoảng gần 2km bắt đầu ghẹo vào 1 lối nhỏ dẫn vào quả đồi dốc, trơn trượt và dười tán lá rừng, các vận động viên liên tiếp thay nhau vồ ếch, người đi sau thì hỗ trợ giúp đỡ đứng dậy và cả nhóm tiếp tục cuộc đua, sau mỗi cú té ngã lại được mọi người nhắc nhở … carefully!

Trekking được khoảng 1 giờ thì mở ra trước mắt chúng tôi là thung lũng đầy hoa màu đỏ, mây bay chập chờn bên hông núi, bên dưới là ruộng bậc thang vàng ngắt đang mùa thu hoạch. Con suối chảy từ núi xuống như xuyên qua mây quá đẹp, tiếng trầm trồ liên tục được mọi người nhắc lên.

Nhóm 3 người liên tục di chuyển, và với tiêu chí cố gắng không bị té và đặc biệt là không được để “ướt giày”. Tôi và Đạt vòng sau túm cây lớn và giải quyết nhẹ, khá thoải mái, việc đầu tiên để ko bị ướt giày đã xong, nhưng không may giày lại bị ướt do bước qua suối nước quá lớn nên không thể tránh khỏi…. giày bị ướt trong sự thất vọng tột cùng….hic!

Nhưng không phải thế, nước suối rất mát ngâm chân rất đã, và đỡ đau nhức, cứ thế qua những con suối mộng mơ chúng tôi lại rửa giày và ngâm chân…..cứ như thê chúng tôi đi mà không còn e ngại các con suối như trước nữa.

Điểm check point đầu tiên cách điểm xuất phát chừng 14km, khá xa nên ở km thứ 10 có một đường có đánh dấu quẹo phải leo lên và 1 đánh dấu đi xuống, không biết phải làm sao nên tôi phải leo lên để kiểm tra và phát hiện ra đi nhầm đường khi khom người chui xuống thì rớt mất chai nước xuống vực mà chưa kịp uống miếng nào, chỉ còn 2 bình sữa Ensure và 1 chai Reveice gần hết….tiếc! Nhưng bù lại giây phút chạy qua ” Cổng Trời” của núi rừng Tây Bắc thật tuyệt vời và sung sướng 😀

Tiếp tục men theo con đường tràn ngập dấu chân trâu và phân trâu, nhóm cuối lại len lỏi từng bước chân qua những vũng nước, những dấu chân trơn trượt dài của nhóm đi trước lầm lủi bước tới.

Theo sự phân công trong nhóm thì điện thoại Snail tốt sóng nên được giao nhiệm vụ chạy Runkeeper để lưu quãng đường và thời gian chạy. Tôi và Đạt thay nhau chụp choẹt trên suốt quãng đường đi. Sự phân công khá hợp lý vì cứ đi 1 đoạn tôi lại dừng chụp choạc cũng là thời gian Snail bắt kịp nhóm và nghỉ 1 phút trước khi đi tiếp. Gần 11h trưa chúng tôi đi qua làng Tả Phìn và được Snail báo còn 2km nữa sẽ tới điểm check point và tiếp nước lần 1 của nhóm 42km, tôi nói với mọi người cố gắng tới điểm đó sẽ nghỉ và tiếp nước.

Khi nào cũng vậy sau lưng “Thiên Đàng” sẽ là “Địa Ngục”. Những đoạn lên dốc, xuống dốc chưa thấy kết thúc và ngày một tăng lên, những vũng trâu liên tục xuất hiện, thật kinh khủng khi phải mò giày ở những hố trâu đằm này.

Những lúc như vậy tinh thần Team Work là cần thiết hơn bao giờ hết, hỗ trợ và lên tinh thần cho cả nhóm để tiếp tục đường đua.

Tôi tăng tốc đi nhanh hơn băng qua ruộng lúa của bà con đồng bào, thửa đã gặt thửa chưa, miên man cất bước không biết điểm tới…. thì nghe giọng nói quen thuộc của Lục Phương Anh đi cùng anh Lê Kiên là 2 người hỗ trợ nhóm trong cuộc thi lần này, thật vui vì gặp ở đây, Chờ Đạt và Snail lên cả nhóm chụp choạc 1 vài tấm đẹp ở đây rồi tàn tàn bước ra chổ CP1 cách 300m.

Tại CP đầu tiên không nhớ là tiền được cất ở nơi đâu nên phải mượn Snail 50k mua 2 chai nước suối trang bị thêm và 1 lon Cocacola mát lạnh, làm liền 1 lúc 7 trái chuối, tạm biệt bạn Lục Phương Anh cả nhóm lên đường lúc gần 12h trưa.

 Chương 3: SUÝT CHẾT VÌ NẮNG SAPA

12h trưa băng qua cánh đồng trống nắng vừa thu hoạch xong nên khô reng, những bờ ruộng không còn vuông vắn, bờ đê lỗ chổ những miếng sạt trơn trượt do những vận động viên đi trước để lại, tại đây tôi suýt bị lật cổ chân do trượt chân may mà lấy lại tư thế kịp thời nên lại tiếp tục chạy men theo những điểm đường bằng phẳng, những đoạn mà lâu lâu mới có được.

Thế mới nói chưa bao giờ bàn chân lại thèm được thèm đặt lên những mặt phẳng như thế. hết lên dốc, lại xuống dốc, mặt đá lổm chổm, bờ đê trơn mướt đúng là sự tra tấn khủng khiếp mà chúng tôi đã được trải nghiệm trong những chuyến trekking trong rừng ở những lần vi vu trưc. Chỉ tội chú Đạt đầu gối bắt đầu biểu tình và đau lâm râm khiến chú ấy phải chạy 2 hàng nhìn rất buồn cười nhưng ai cũng mệt nên ko ai cười cả.

Băng qua cánh đồng là mở đầu khoảng 2km đường bê tông dưới cái nắng không chói chang nhưng cũng đủ làm cho chúng tôi mệt lừ đừ, vừa đi vừa đợi Snail vừa chụp choạc và tìm điểm đẹp bên cây cầu giã chiến bắc qua suối khi đủ cả người chúng tôi ngồi ngâm chân khoảng 10′ để hồi phục rồi tiếp tục di chuyển tới Check point 2.

Băng qua chiếc cầu làm bằng gỗ dã chiến tuyệt đẹp bắc qua suối chúng tôi ngồi nghỉ mát rượi dưới tán bụi tre xanh mát, và ngâm chân trong lúc chờ Snail lên

Tới giờ này rất mệt và đói, socola và sữa mang theo còn nhưng quá ngán, tự nhiên mụ ngựa chứng Snail thèm hết thứ này đến thứ khác, đòi đi xin cơm, xin chanh làm nước uống…..thiệt khùng quá mức =)))))

Đoạn này bác Đạt bị đau chân dữ dội nên nói với mình sẽ đi trước và mình đồng ý, dáng bóng bác Đạt đi xa dần còn Snail thì ôi thê thảm không lời gì để nói….lết, lết như bà già :3

Lết thêm khoảng 30 phút đến Check Point 2, sau khi điền thời gian và làm thêm vài trái chuối (lại chuối), và uống 1 ly nước do mấy em dân tộc rót đưa cho thì nhìn thấy anh Tú và anh Việt Anh đi trong quán đi ra miệng ngậm tăm là mình biết ngon rồi có đồ ăn. Hai anh nói có món mì trứng và bò cũng ngon lắm, thế là 2 đứa  rủ Đạt vào ăn trưa nhưng Đạt ko ăn và đi trước, bước vào quán nói ngay: “Anh cho 2 bát mì trứng và 2 bò cũng nhanh nhanh, gấp gấp”. anh chủ kêu 5′ là có ngay, ai đứa ăn ngấu nghiến, húp xì xụp, xơi luôn 2 lon bò cụng trong vòng 5 phút và thanh toán tiền, anh chủ nói tụi em việt Nam anh tính 20k cho bát mì và 15k cho lon bò cụng, tụi tây anh tính hơn, bà mẹ VN anh hùng.

Ăn no thoải mái, tỉnh táo lại chạy…! Các bạn biết đấy heo mà, ăn xong là bà kia làm biếng không chịu chạy, mình cứ phải động viên cố gắng suốt, cứ đi trước 1 đoạn lại phải đứng đợi.

Có những đoạn chờ hơn 30 phút không thấy bóng dáng Snail đi lên, vừa leo lên cây la lên: “Bớ Snail mập như hêu” mà linh thiệt thấy bà đang đi bên dưới và hết hồn khi bị gọi đúng tên cúng cơm.

Bước đi 1 đoạn mình bẻ 1 cành tre nhỏ và hù, không đi là ăn roi à nha, thế mà hiệu quả các bác ạ, đi đuổi kịp bác Đạt và bác Việt Anh ….còn bác Tú thì lại chạy 1 đoạn trước khá xa, lúc đó mình nghĩ anh Tú khỏe quá phải ráng bắt kịp được thì tuyệt vời.

Tôi và Snail bắt đầu tăng tốc với mục tiêu bắt kịp các bạn đi trước, tại Check Point 3 tranh thủ bổ sung nước và quất thêm vài trái chuối rồi căng cơ chân chút di chuyển tiếp tục đến lúc này nhìn điện thoại báo đã đi được 28km.

Di chuyển thêm chút xíu thì bắt kịp Đạt và anh Việt Anh, 2 anh này đã xuống sức và đau đầu gối nặng nên đi chậm, chân chi chít những miếng dán Salonpas, nhưng khi thấy tôi và Snail thì lên tinh thần lại và bám nhau để tiếp tục di chuyển.

Bốn người chung nhóm, tiếp tục đoạn đường bê tông xuống dốc, có 2 người đi 4 hàng và 2 người đỡ hơn một tí :3, thấp thoáng xa xa là 1 lều dã chiến được dựng lên để tiếp chuối, nước và đèn pin cho nhóm vượt núi  khi hiện tại là gần 5h chiều và trời gần như sắp tối hẵn,

Sau khi cân nhắc và nhìn lại pin điện thoại ai cũng còn nhiều đủ để trek 4-5h + pin dự phòng tôi từ chối không nhận đèn với mục đích là lên tinh thần nhóm quyết vượt núi 3km đi lên trong vòng 1h ít ỏi với hy vọng mục tiêu đó sẽ thành hiện thực.

Vượt qua CP 4 đi theo bờ ruộng làm bằng đá rất đẹp chạy uốn lượn và những cánh đồng lúa nguyên vẹn chưa thu hoạch với màu vàng óng ả thật tuyệt diệu, chạy được chút xíu gặp 1 bạn Tây đi hướng ngược lại với vẻ mặt bị đau, tôi hỏi: Are u okie? Anh ta lắc đầu và lầm lủi quay lại check point 3.

Chạy tiếp tới chân núi chờ đồng đội tới đủ sẽ cùng nhau vượt qua, chờ gần 15′ mà vẫn ko thấy Đạt và Snail đi lên…..sốt ruột nên quay lại thấy 2 bạn đang take care cho anh Tây hồi nảy, Snail móc điện thoại khẩn cấp có sau số bib gọi người tới hổ trợ và thoa thuốc cho anh ấy rồi hối thúc mọi ng tranh thủ lên đường.

Đến chân núi là thấy mệt rồi, dốc thẳng đứng và 1 bên là vực với các cây phản quang để hướng dẫn được chạy ban đêm nhìn khá nguy hiểm, một lần nữa tôi quả quyết là phải vượt qua núi thật gấp mọi người cũng đồng ý như vậy nên tranh thủ nghỉ ít nhất có thể cuối cùng cũng leo qua đoạn nguy hiểm nhất gặp anh Quân của BTC đứng đó báo còn chừng 6km nữa mới về tới đích và đi lên thêm khoảng 600m nữa là đỉnh.

Đi thoăn thoắt băng băng thêm 2km gặp thêm 1 điểm tiếp nước nữa nhìn lại vẫn còn nhiều nước nên thôi, 4 người lại tiếp tục đi tiếp đi thêm chút xíu thấy thoáng từ xa một bạn áo vàng ngồi trên đá: bác Việt Anh la lớn: Tú, tau tưởng mi về đích rồi chứ? răng mà ngồi đây 😀 , thì ra là bác Tú, bác ấy bị chuột rút nên ngồi đó từ lâu cả nhóm mừng hớn hở vì cuộc hội quân bất ngờ này và mừng hơn đó là dù đau đớn hay mệt mỏi các thành viên của nhóm vẫn kiên cường và chưa bỏ cuộc…. rất hạnh phúc!

Đi thêm 1 km nữa thì anh Tú nói ai còn sức thì rút về đích vì đích đã kề cận, tôi và Snail thừa thắng xông lên, chạy tiếp về đích, tuy nhiên đoạn đổ dốc cũng khá chua, đường trơn và đầy đá dăm, chạy rất đau đầu gồi và bàn chân nên phải men theo cỏ ven 2 bờ chạy xuống, đoạn đường ngắn mà tưởng chừng như dài bất tận, chạy hoài hoài mà không thấy tới, tôi vừa chạy vừa hỏi người dân ven đường là ra đường lớn bao xa, ai cũng bảo là gần rồi mà chạy mãi miết.

Khi ra tới đường lớn cũng là lúc trời vừa tối mịt, nhìn thấp thoáng từ xa ánh đèn sáng choang của cổng chào Finish Race tràn trề niềm vui và hy vọng tôi mở hết tốc độ rút về đích nhìn tốc độ đo điện thoại là pace 5, mình khá bất ngờ và thích thú với cơ thể của mình sau gần 12h vẫn còn sức lực dồi dào như thế…. quá tuyệt vời.

Về tới đích trong tiếng reo hò của tất cả các bạn đang chờ ở đích, nhìn loanh quanh không thấy đồng đội nào để chia vui hết may mà có chị vợ của anh Việt Anh chờ ở đó, tiếp nước và thức ăn, và hỏi anh đã sắp về tới chưa mình nói sau mình khoảng 2km thì nhìn chị vui và rạng rỡ hẳn ra.

Về đích sau 5′ không thấy Snail về nên gọi điện, nghe giọng còn sung sức lắm bảo là sắp về tới, vài phút sau Snail về rồi anh Tú, anh Việt Anh, rồi 10 phút sau là Đạt anh em ôm nhau mà trào nước mắt, không còn gì sung sướng bằng. Cuộc sống nếu có những phút giây đáng sống thì đó chính là lúc này.

Vui hơn nghe thông tin là Thi Tr, anh FB và anh Dũng sắp về tới cả nhóm đứng ở cổng vừa chụp choạc để chờ, sau mấy lần mừng hụt thì nghe giọng quen quen với 3 bóng đen xuất hiện, mình là lên: phải Việt Nam không? ko chờ trả lời mà la lên luôn, Việt Nam về! Thi về, FB về….những cái đập tay chia vui và động lực để chạy luôn vài mét và tư thế bộ mặt tươi nhất cho đồng đội :3

Khung Cảnh Finish Race cho những ai về sau 6pm.

MỘT VÀI THỐNG KÊ VUI:- Cự ly 42km đi qua 37 con suối, 3 ngọn núi lới và 6 đỉnh nhỏ khác nhau.- 29 trái chuối là số chuối mà tôi đã ăn ở các điểm check point (kỷ lục của bản thân luôn) ^^- 9 chai nước suối, 2 chai Reveice, 2 chai sữa Endsure, 1 coca, 1 bò cụng cho Race 42 ;))

–  Link vui hậu Marathon: http://www.youtube.com/watch?v=iy32GNfgE7U&feature=youtu.be

Chương 4: KINH NGHIỆM RÚT RA CHO VMM 15

Thứ 1:  mọi người nếu muốn tham gia thì nên tập luyện thực sự nghiêm túc và đầy nội lực ham muốn chinh phục mức 42 or 70km. Quả thực ko dễ dàng như “một cuộc dạo chơi” vì phải xac định đây là cuộc thi và dù bị gì thì cũng phải cố gắng về tới check point mới có xe hốt về ( khác với các cuộc thi khác) .

Thứ 2: địa hình thi đấu cực kỳ phức tạp và nguy hiểm hãy chuẩn bị để chấp nhận cuộc chơi.

Thứ 3: nếu tham gia thì nên tham gia theo group để khích lệ và hổ trợ lẫn nhau trên race.

Thứ 4: Mình  mất 10:47 phút’ tức gần 8h sáng đến 7h tối ( đi va chạy liên tuc) Nếu trễ thêm 1h nữa sẽ ko qua kip ngọn núi cuối cùng lúc 6h tối thì coi như “xong phim” nên cần sự cố gắng và nắm bắt tình hình để có kế hoạch phù hợp ngay cả khi khắc nghiệt nhất như: mưa, nắng…!

Thứ 5: Nếu các bạn mong muốn chinh phục VMM 15 thì chần chờ gì, lên plan và tập luyện thôi, đừng ngại khó, ngại khổ …. Nếu thấy sợ thì nhìn vào cậu bé H’mong 7 tuổi này, chạy theo đoàn vận động viên gần 20km  dù dép đứt vẫn không bỏ cuộc và về đích… phần thưởng của cậu là 1 áo Finish cho VĐV half Marathon và 1 đôi dép mới từ BTC ^^

LỜI KHÉP BÚT: Tôi xin cám ơn chị Hạnh đã tạo mọi điều kiện tốt nhất cho 7 và Đạt , cám ơn các bạn đã giúp đỡ ủng hộ nhóm VMM 14 cách này hay cách khác, cám ơn tất cả các member SRC ngày đêm trông ngóng ủng hộ, cám ơn các đồng đội trên suốt chặng đượng đua, sự take care tuyệt vời của Luc Phuong Anh, anh Lê Kiên trong suốt thời gian ỏ Sapa. Chúc các bạn luôn có sức khỏe và nhiều niềm vui với chạy bộ ^^”(7 xin phép được sữ dụng tư liệu, hình ảnh từ tất cả các bạn tham gia VMM 2014 nhé ^^)

Xem thêm : Sapa Vietnam Moutain Marathon VMM 2015

About the Author Mr Marathoner

>
0 Shares