Boston Marathon Không Chỉ Là Những Ngọn Đồi

Nếu bạn sắp chạy Boston Marathon, có một vài điều về cung đường đua bạn nên đắn đo hơn là cái ngọn đồi Heartbreak.

Chuyến Xe Buýt

Đón xe bus ở Boston Common trước 7 giờ sáng để đến điểm xuất phát ở Hopkinton là điều phiền toái, nhưng đó là cách duy nhất để di chuyển hơn 25 nghìn runner đúng giờ giấc và điều này được tổ chức rất tốt. Bạn nên chuẩn bị các thứ sau: mang theo tờ báo hoặc tạp chí để đọc, vài món ăn vặt sau bữa điểm tâm để gặm nhấm, một chai to chứa nước lọc hoặc nước thể thao, và để chắc ăn cũng nên mang theo một cuộn giấy vệ sinh. Bạn cũng nhớ kiểm tra thời tiết và mang theo áo tay dài và thậm chí quần dài và một cái áo khoác ngoài có thể quẳng đi dọc đường hoặc đeo vào ngang bụng trong lúc chạy.

Con Phố Hopkinton Tí Hon

Con phố nhỏ nhất trên thế giới nơi cuộc đua marathon lớn diễn ra, thị trấn Hopkinton hiếu khách đã mở vòng tay đón từng đoàn xe buýt vào Thứ Hai trong tuần lễ thứ ba của tháng Tư từ năm 1924. Có ít người trở lại đây 364 ngày còn lại trong năm, hầu hết không biết rằng thị trấn này được thiết lập năm 1715 và nó là nơi có 11 xưởng chế tạo giày cao ống từ những năm 1850. Trải nghiệm của bạn ở đây còn tùy thuộc vào thời tiết và kế hoạch chuẩn bị từ trước, còn không thì phải nhanh chân xếp hàng trước các nhà vệ sinh di động. Tiêu tốn càng ít năng lượng càng tốt, ngoại trừ việc hình dung một sự khởi đầu chậm hơn mọi người khác của cuộc đua.

Sự khởi đầu xuống dốc khủng khiếp

Mọi người đều lo lắng về Heartbreak Hill tại Mile 21, nhưng con dốc tàn phá nhất của đường đua có thể là đoạn thả dốc trên 100 mét mà runner gặp phải trong 4 dặm đầu tiên. Nếu bạn phóng đi quá nhanh hoặc bạn chưa có bài tập chạy dài tempo xuống dốc, đôi chân của bạn sẽ không khác nào món súp nghêu Boston (Boston clam chowder là món ăn nổi tiếng của Mỹ) khi bạn đến ngọn đồi Heartbreak. Nhiều runner đã tiếp cận kỷ lục cá nhân cự ly 10K của họ sau khi có một khởi đầu bung lụa từ Hopkinton. Đừng giống như người khác; thay vì vậy, hãy chạy thận trong 6 dặm đầu tiên!

Những cô gái Wellesley

Không có giải đua nào có một lượng người hâm mộ tập trung ồn ào như ở Đường Hầm La Ó (Scream Tunnel) của trường đại học Wellesley ngay nửa đường đua. Bạn có thể nghe thấy những cô gái Wellesley thét lên và hú lên từ trước đó nửa dặm. Sự kiện này có thể cung cấp cho bạn một nguồn năng lượng khổng lồ nhưng nó cũng có thể làm bạn mất tập trung tạm thời, nhưng phản ứng với các dấu hiệu “Kiss Me” được biết là làm chậm các runner nam trong vài phút. Muốn làm gì thì làm bây giờ đi, nhưng hãy nhớ rằng các cô sẽ không còn muốn hôn bạn nếu bạn quay lại vào thứ Ba.

Đồi Newton

Heartbreak Hill được lưu ý nhiều nhất, nhưng đó là loạt bốn ngọn đồi giữa dặm 16-21 (cộng với hiệu ứng tích lũy do phải chạy xuống dốc qua 16 dặm đầu tiên) đã làm cho phần này của đường đua rất là khó khăn. Nói gì thì nói, Heartbreak Hill vẫn là một con quái vật, vươn lên gần 30 mét trong khoảng nửa dặm. Hãy rút ngắn sải chân và sử dụng cánh tay để  vượt qua nó. Cuộc đua đâu phải dừng ở đây một khi bạn lên đến đỉnh của những ngọn đồi, và chính 5 dặm cuối cùng sẽ là yếu tố quyết định sự thành công hay phá sản của bạn ở cuộc đua hôm nay, yếu tố quyết định không đến từ những bước chạy nhanh trên những ngọn đồi.

Điên Cuồng vì Red Sox

Cuộc đua marathon không phải là một sự kiện thể thao duy nhất vinh danh Ngày yêu nước ở Boston. Đội bóng dã cầu Red Sox được yêu thích tại địa phương sẽ có một trận đấu lúc 11 giờ sáng tại Công viên Fenway, nằm hai bloc đường cách cột mốc 25 dặm trên đường đua. Khán giả dọc theo đường đua marathon sẽ cập nhật runner về điểm số của trận đấu trên đường chạy. Rất có thể bạn sẽ nghe thấy những người chạy bộ la hét: “Cố Lên Sawx!” Boston Marathon là một sự kiện quốc tế được đón nhận một cách thân thiện như một cuộc đua địa phương và khán giả (nhiều người trong số họ đã theo dõi cuộc đua từ cùng một nơi trong nhiều năm) là một lý do tại sao. Vì vậy, ngay cả khi bạn là một người hâm mộ của đội New York Yankees, bạn sẽ phải cám ơn đối thủ Red Sox đã cổ vũ cho bạn trên đường đua.

Về Đích

Một khi bạn chạy xuống phía sau của những ngọn đồi Newton, có nghĩa là sắp về đích rồi chăng? Ồ không hẳn vậy đâu, 2 dăm cuối của đường đua, mặc dù rất phẳng, vẫn có thể tàn bạo. Một con dốc nhỏ ở đường Hereford đến đường Boylston có thể cảm nhận như là một ngọn đồi sừng sửng và bốn bloc đường cuối cùng đến vạch đích sao mà dài bất tận. Ngay khi bạn rẽ vào đường Boylston, bạn sẽ nhận được một nguồn năng lượng khổng lồ hoặc nước mắt sẽ tuôn ra từ đôi mắt của bạn. Đoạn về đích của Boston Marathon chắc chắn là tuyệt vời và nhớ đời.

Không bao giờ quên

Khi bạn chạy hai bloc cuối cùng về đích, hãy nhớ những người đã thiệt mạng và bị thương trong vụ đánh bom khủng bố kinh hoàng năm 2013. Là runner, chúng ta nên luôn ghi nhớ trong tim những cái tên như Kirtle Marie Campbell, Lu Lingzi và Martin William Richard (cũng như Sean A. Collier, sĩ quan cảnh sát MIT, người đã bị giết vài ngày sau đó khi truy lùng những kẻ khủng bố). Có hơn 300 người bị thương trong ngày hôm đó, một số người sẽ không bao giờ đi lại được nữa. Chạy Boston Marathon là một vinh dự và một đặc ân, và trọng trách thuộc về chúng ta, những người so giày trên vạch xuất phát ở Hopkinton, mang theo lịch sử và ý nghĩa của giải đua danh giá tiến về phía trước.

(Nguồn: https://www.podiumrunner.com/culture/beware-of-more-than-just-hills-in-boston)

About the Author Bruce Vũ

Bruce Vũ là khoa học gia với công việc nghiên cứu toàn thời gian ở trung tâm vũ trụ Hoa Kỳ (NASA Kennedy Space Center) và là giáo sư bán thời gian, phụ trách giảng dạy các môn kỹ thuật động lực học. Ngoài giờ làm việc hành chánh, Bruce dành phần lớn thời gian trên những cung đường chạy bộ vào sáng sớm trước khi đi làm và trong phòng gym sau giờ làm việc. Sở thích hiện tại của anh là nghiên cứu, dịch thuật, và sáng tác các bài viết có liên quan đến đề tài chạy bộ.

  • […] đấu, đồng thời và được tham gia giải Boston Marathon ảo trong thời gian từ […]

  • […] bại não ngồi trên xe lăn, biểu tượng của Boston Marathon, vừa qua đời ở tuổi […]

  • >
    75 Shares