Lợi Ích Của Việc Đi Bộ

Đào Trung Thành

Đi bộ thì có lợi cho sức khỏe. Người ta có thể liệt kê đến 20 ích lợi của việc đi bộ như: Sức khỏe tim mạch, cải thiện đời sống tình dục, thay đổi tâm trạng, chữa lành cơ thể, giảm huyết áp, giúp xương chắc khỏe, giảm nguy cơ tiểu đường, giảm trầm cảm, tăng sự tỉnh táo, cải thiện giấc ngủ, giúp giảm căng thẳng, ngăn ngừa sẩy thai, giảm mỡ trong cơ thể, tăng khả năng chịu đựng, làm trẻ lại chính mình, tăng tuổi thọ, tăng lượng hệ thống miễn dịch, làm giảm cholesterol xấu, định hình đôi chân đẹp. Điều này ít người phản đối nhưng chắc cũng không mấy quan tâm cho đến khi cảm thấy cần làm một cái gì đó cho sức khỏe.

 Thể dục, thể thao nói chung và đi bộ nói riêng là tốt cũng như trung thực, thật thà, tử tế, lương thiện là tốt nhưng cũng chỉ là nói hay dạy dỗ người khác làm, còn thì mình có nhiều lý do hợp lý để trì hoãn hay không thực hiện. Đi bộ, nói thật ra là rất chán chứ không hứng thú gì mấy, ngày nào mà chẳng phải đi dù bây giờ cự ly thực hiện cũng ngày càng ít hơn thời Tiền sử do tiến bộ khoa học. Thế cho nên thanh niên hoặc những người yêu đời, yêu người mấy người đi bộ đâu. Tập thể dục ngoài công viên ở Việt nam  thường dành cho người già, các bác hưu trí rỗi việc, phụ nữ và người bệnh không dành cho những người khỏe mạnh…như mình.

Các môn thể thao đối kháng như đá bóng, tennis chắc là không phù hợp lắm với người già, vốn dĩ cả đời bon chen, trồi lên bị đạp xuống cho nên đi bộ là hoạt động thể dục bình đẳng nhất với họ. Nếu như thể dục đối kháng có thắng thua thì trong đi bộ ít cụ nào lại cảm thấy cần đi nhanh hơn đối thủ. Kể cả người vốn dĩ đi nhanh cũng luôn đi chậm lại cùng với người khác. Đi bộ là một môn thể thao, có thi đấu được tổ chức trong và ngoài nước nhưng hiếm cụ nào coi nó là một môn thể thao mà chỉ đơn thuần là thể dục hay thậm chí chỉ là phương tiện để tụ họp buổi sáng hoặc buổi tối.  Ít thấy cụ nào đi một mình mà thường đi cả đàn. Đi bộ tuyệt đối dành cho người già! Tham khảo Nhịp tim và những điều liên quan đến chạy bộ.

Trung niên lịch duyệt hay thanh niên đi bộ ngoài công viên thật khó coi. Vì vậy, mình rất ngại đi bộ, toàn chạy, chạy nhanh hay chậm cũng được nhưng phải chạy. Trung niên O40  đi bộ, cũng như các cụ U60 chạy rất dễ bị coi là thiếu đứng đắn vì không phù hợp. Tất nhiên là suy nghĩ của mình. Mình toàn có suy nghĩ kiểu này!

Vì chạy thì tốc độ hơn đi bộ và như thế kẻ chạy có cơ hội vượt qua nhiều đám đi bộ và có thể nghe ngóng chuyện trò giữa họ. Đủ loại chuyện từ chuyện vặt như Osin,  chuyện bệnh tật như cao huyết áp, tiểu đường đến những chuyện tầm xã hội như kẹt xe, ngập nước, lương bổng của quan chức,  chuyện quốc tế như kinh tế suy thoái, Mỹ và đồng bọn chuẩn bị đánh Sirya, tầm toàn cầu như biến đổi khí hậu hay tầm liên hành tinh như chuyện đĩa bay, người ngoài hành tinh…

Tuy nhiên, rõ nhất và đáng chú ý nhất vẫn là chuyện của các cụ hưu trí. Đa phần các cụ là cán bộ, quan chức, tướng tá về hưu. Nói chung là những người đã từng có quyền lực, nay đang bị đứng ra rìa của thời cuộc. Thời còn đương chức, do bận trăm công nghìn việc nên hầu hết ít cụ nào chịu tập luyện, cũng có vài bác mới về trước cũng đánh tennis. Nhưng đánh thì ít mà uống trên sân thì nhiều. Nay tụ tập thì  loại hình thể dục thể thao phù hợp nhất của các bác, các cụ này là đi bộ. Các cụ thường đi chậm và nói nhiều, cãi lắm. Và động tác vung tay vung chân hùng biện vô tình cũng là cách tập hữu hiệu nhất.

Điều hiển nhiên là thời các cụ đường chức thì tốt hơn bây giờ. Đám bây giờ toàn một lũ tệ hại, loại không ra gì. Tất nhiên các cụ cũng khen thằng Chủ tịch phường nó lễ phép, biết điều, lễ tết đều đến thăm hỏi, động viên, cho đi thăm quan nghỉ mát, cho phát biểu và lắng nghe thật cầu thị. Còn như thằng Phó Chủ tịch rất láo, dám nói các cụ lạc hậu tình hình, nói cụ nên nghỉ ngơi và giữ gìn sức khỏe. Tiên sư nó, không giữ sức khỏe thì các cụ đi bộ làm gì? Giờ các cụ nghỉ vì tổ chức nói thế chứ sức các cụ còn có thể cống hiến và đóng góp nhiều cho đất nước. Không ai nghe mà dám nghi ngờ tính tích cực và xây dựng của các cụ  vì nhiều cụ vẫn còn tham gia sinh hoạt Đảng, còn nhận lương hưu. Rất mong các cụ khỏe nhờ đi bộ.

Mình chưa đến tuổi đi bộ. Sau này biết đâu cũng nhập cuộc đi bộ với mọi người. Đó là chuyện sau này nhưng bây giờ hẵng chạy đã.

 

About the Author Thành Đào Trung

>
0 Shares