Hôm Gala Dinner tổng kết đại hội tim mạch, mình ngồi cạnh bác Christopher Naber, một “ngôi sao đang lên” của Hiệp hội tim mạch can thiệp Châu Âu (PCR). Với chiều cao 1m85, cặp mắt xanh biếc, phong thái điềm đạm khi chủ toạ các buổi hội thảo, quan trọng nhất là hàng chục bài báo đi đầu trong lĩnh vực tim mạch can thiệp (bộ sưu tập các bài báo mà bác đứng tên có lẽ nhiều hơn bộ sưu tập medal của một runner lâu năm), Christ xứng danh “soái ca” của làng tim mạch.
Chuyện Christopher là một “đại đao” đình đám thì ở Gala Dinner hôm ấy nhiều người biết, nhưng chuyện bác này chơi triathlon thì chắc chỉ mình mình biết – vì ngồi ăn được 10 phút thì mình phát hiện ra bác ấy xài đồng hồ Fenix 3, đúng loại dây đeo đỏ mà ông bạn Nguyen Dat đang dùng. Từ lúc đó, câu chuyện giữa hai người sôi nổi hơn hẳn. Trước đó, mọi trao đổi phần lớn xoay quanh lĩnh vực tim mạch, nhưng những câu hỏi kiểu như “ca lâm sàng này xử trí thế nào?”, “mỗi năm các bạn làm bao nhiêu ca TAVI”, blah blah,… thì ở hội thảo bàn bạc chán chê rồi, Gala Dinner nên là dịp để chúng ta tán phét về các thứ khác thú vị hơn. Christopher bảo “Triathlon is a good excuse to buy an expensive fancy bike!” – Thôi đúng “cùng hội cùng thuyền” rồi! Mình gật gù tán đồng ngay trong khi mấy cụ bác sỹ khác cùng bàn cứ ngơ ngác.
Thành tích tốt nhất của Christopher là khoảng 5h45 cho cự ly 70.3, 3h40 cho FM (nói chung là hù doạ được nhiều người nhưng chỉ ngang ngửa các anh em trên LDR thôi). Bác ấy chưa chơi full iron lần nào, hiện tại đang tập cho giải Roth tháng 6 sang năm. Kể thêm, Roth là giải iron man đình đám chỉ sau Kona, kỉ lục thế giới hiện tại được lập tại Roth. Cái đồng hồ Fenix 3 mới sắm cũng là để chuẩn bị cho cú full 140.6 đầu đời – mới đến mức bác ấy không rõ thời lượng pin chừng nào (“Tôi sẽ rất đau khổ nếu đồng hồ hết pin trước khi tôi về đích”).
Mình hỏi “Ông tập vào lúc nào nhỉ?” – hỏi xong mới thấy hơi … “sáo rỗng”, vì đây là câu hỏi mình rất thường xuyên được nghe từ những người “ngoại đạo”. Christopher nháy mắt như tài tử điện ảnh, bảo “Hôm nay tôi dậy lúc 5h sáng, bơi 1h, rồi tập chạy 2h trong phòng gym, rồi đến hội thảo. Hội thảo xong tôi qua Gala Dinner, 9h tối sẽ ra sân bay về Đức. Sáng mai 5h tôi sẽ tới Frankfurt, tôi hy vọng 7h về tới nhà, kịp thời gian tập chạy 1h”. Tóm lại, “bạn luôn tìm thấy thời gian cho việc luyện tập của mình” – đúng y chang cái câu kết luận mà mình hay “to ve tỏ vẻ” với các bạn ngoại đạo.
Đợt này bác Christopher chỉ ở Hà Nội đúng 1 ngày nên chui tịt vào phòng gym của JW Marriott. Đợt tới hy vọng sẽ cùng chạy với bác ấy 1 hôm. Trong khoảng 10 năm nữa, Christopher có lẽ sẽ thống lĩnh PCR, không hiểu khi ấy bác còn đủ thời gian cho chạy bộ và đạp xe hay không?
Session expired
Please log in again. The login page will open in a new tab. After logging in you can close it and return to this page.