Nhận diện một kẻ mê chạy bộ

IMG_3214

Nhận diện một kẻ mê chạy bộ

Tạm gọi gã là kẻ “mê chạy bộ, để phân biệt với những người không mê chạy bộ bằng gã – gọi là người chạy bộ “thông thường”. Gã không phải dân thể thao chuyên nghiệp, nhưng thời gian dành cho chạy đôi khi không kém dân chuyên nghiệp. Ai cũng biết chạy bộ tốt cho sức khoẻ, nhưng với gã, sức khoẻ hay giảm cân không phải là lý do chính yếu gắn kết với bộ môn này. Gã chạy vì niềm vui, vì cảm hứng, vì bản thân chạy bộ là một nhu cầu. Đôi khi cực đoan hơn, chạy bộ là một trạng thái của cơ thể, tương tự ăn, uống, ngủ nghỉ.

Làm sao nhận diện một kẻ như thế? Vẫn biết “cái áo không làm nên thày tu”, nhưng không có “áo”, biết được ai là “thày tu”?

Gã “tua” lại rất nhiều vòng quanh hồ, công viên, khu tập thể

Độ dài quãng đường chạy của gã có thể khiến bạn ngạc nhiên. Bạn chẳng bao giờ biết rõ đâu, nhưng nếu bạn đứng ở một vị trí cố định và cứ 10-15 phút lại thấy gã chạy qua trước mặt một lần, và điều này lặp đi lặp lại từ 5-10 lần, rõ ràng bạn đang bắt gặp một kẻ mê chạy bộ. Bạn đừng choáng nhé, đôi khi những người bán trà đá ở Hồ Tây cũng gặp vài kẻ mê chạy vài lần một buổi sáng.

Gã mặc áo chạy bộ chuyên dụng, có in tên giải chạy, hoặc tên nhóm chạy IMG_3190

Người chạy bộ “thông thường” sẽ hài lòng với một áo thể thao hiệu Adidas hay Nike, nhưng kẻ mê chạy bộ hay mặc áo có in hình logo giải đấu nào đó cùng hàng tá tên nhà tài trợ. Chỉ có gã mới chịu xoè tiền túi ra (con số có thể lớn đến mức làm bạn choáng váng) chỉ để làm cái việc mà ai cũng có thể làm miễn phí – đó là chạy bộ. Áo của gã cũng có thể in tên câu lạc bộ chạy, Long Distance Runners hay SRC chẳng hạn. Hoặc gã đội mũ in tên nhóm chạy (Vietrunners). Cuối cùng, nếu gặp một kẻ nghênh ngang khoác áo in chữ “Finisher” – không nghi ngờ gì cả, đó là một gã mê chạy bộ. Áo “Finisher” là chiến lợi phẩm đầy tự hào của gã.

Gã mặc quần bó sát

Gã biết rằng đồ bó sát giúp giảm trầy xước khi chạy đường dài (“dài” ở đây được hiểu là từ 30 km trở lên), cũng như tăng lực ép giúp máu luân chuyển trong các thớ cơ tốt hơn. Không phải ai mê chạy bộ cũng thích mặc quần bó sát, nhưng chỉ những kẻ mê chạy bộ mới mặc quần bó sát.

Gã mang theo nước, trong những bình chuyên dụng

Trời nóng và ai chạy bộ cũng sẽ mất nước. – trừ các “siêu nhân” có thể chạy liên tục 20-30 km không khát, và những người chạy bộ “thông thường” chỉ quen chạy 2-3 km. Nếu cần uống nước, người chạy “thông thường” sẽ cầm chai La Vie, còn kẻ mê chạy có nhiều “đồ chơi” hơn. Có thể là một bình nước có quai ôm sát bàn tay, hoặc một túi tam giác sau lưng, hoặc vài bình nước nhỏ đeo bên hông. Chuyên nghiệp nhất là những kẻ mê chạy bộ đeo ba lô nước, thỉnh thoảng lại kề môi vào ống nhựa hút hút như phi hành gia.

Điện thoại di động của gã không chỉ là điện thoại…

… mà nó còn đóng vai trò thiết bị GPS để theo dõi quãng đường. Người chạy bộ “thông thường” mang điện thoại chỉ để nghe nhạc. Gã cũng đôi khi nghe nhạc, nhưng lý do chính là gã cần điện thoại thông báo tốc độ và quãng đường chạy được. Lắm khi, gã chăm chỉ chụp ảnh bản thân – thuật ngữ chuyên ngành gọi là “runfie”. Hot girl “tự sướng” trong phòng ngủ, trước tấm gương, còn kẻ mê chạy bộ “tự sướng” trên đường chạy.

IMG_1402

Gã đeo đồng hồ chạy bộ chuyên dụng và dây đo nhịp tim

Ai lại đeo đồng hồ khi chạy cơ chứ, vướng víu lắm!!!! Chỉ người chạy “thông thường” mới nghĩ vậy thôi. Đồng hồ đeo tay của gã mê chạy bộ trông không giống đồng hồ lắm. Nó có thể đẹp, cá tính, thể thao, hoặc có thể rất xấu, với màu sắc và hình dạng kì cục. Nhưng cái vật kì cục đấy có giá cả trăm đô. Nó thuộc đẳng cấp cao nhất trong tủ đồ chơi của kẻ mê chạy bộ. Dân mê công nghệ đợi chờ iWatch, kẻ mê chạy bộ bỏ tiền mùa đồng hồ Garmin, Tom Tom, Polar. Ngoài ra nếu bạn chịu khó “soi” và thấy một gã đeo dây theo dõi nhịp tim như áo nịt ngực của phụ nữ – đó hiển nhiên là một kẻ mê chạy bộ chính gốc.

Quan trọng nhất, gã không bao giờ đi bộ

Việc này tưởng hiển nhiên mà lại không hiển nhiên với những người chạy “thông thường”. Gã mê chạy, thời gian đi bộ là tối thiểu. Dĩ nhiên bạn có thể gặp một kẻ mê chạy bộ trong trạng thái đi bộ, nhưng rất hãn hữu thôi. Trên đường chạy, trong công viên, bạn thấy nhiều người chạy hăng hái, nhưng một lúc sau là ngừng và đi bộ. Gã khác bọn họ. Gã có thể chạy chậm hay chạy nhanh, hăng hái hay uể oải, dừng lại ở quán nước hay đứng tán gẫu với nhóm bạn, nhưng trừ khi bị chấn thương, bạn sẽ hiếm khi nhìn thấy gã chịu cuốc bộ.

Cuối cùng, bạn đọc bài viết này đồng nghĩa với việc bạn là một kẻ mê chạy bộ. Hãy biết cách nhận diện “bang hội” trên đường chạy nhé.

About the Author Mr Marathoner

>
220 Shares