Chay365 – Năm 2017, anh Vũ Văn Thịnh là người mang quốc tịch Việt Nam đầu tiên hoàn thành UTMB với thời gian gần 44 giờ đồng hồ. Chỉ cần tập đúng cách thì bất cứ ai không bị khiếm khuyết cơ thể đều có thể hoàn thành UTMB, anh Thịnh chia sẻ.
Chay365 xin đăng lại bài viết của ultra runner Thịnh ghi lại hành trình từ “tấm chiếu mới”, thuở còn coi mấy người chạy bộ là không bình thường cho đến khi anh cán đích UTMB tại Chamonix. Những suy nghĩ, trải nghiệm của anh Thịnh trước, trong và sau cuộc đua có thể sẽ mang lại chút cảm hứng và thông tin hữu ích cho các độc giả Chay365, những người muốn chinh phục UTMB, một trong những giải chạy ultra trail lớn nhất, hấp dẫn nhất thế giới vào một ngày nào đó…
Đọc phần trước (P3): Người Việt đầu tiên hoàn thành UTMB: “Ngợp” giữa 8000 ultra runner ở Chamonix
Phần 1: Người Việt đầu tiên hoàn thành UTMB: Tại sao tôi chạy Ultra Trail de Mont Blanc?
Không khí trong quảng trường thật “nóng” cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Tiếng nhạc vang to với bài hát của UTMB. Mọi người đều chờ đợi giây phút quan trọng. Các VĐV hàng đầu thế giới (Kilian Jornet, Caroline, Jim Walmsley, François D’haene,…) đứng ở hàng đầu. Đây là trail có nhiều VĐV hàng đầu thế giới cùng tham dự nhất. Mình đứng ở phía cuối, ở trên bậc cao, có thể nhìn bao quát toàn quảng trường, và tất nhiên là thấy… đầu những VĐV này.
Hiệu lệnh xuất phát nổi lên. Các VĐV ở hàng đầu bắt đầu chạy. Những VĐV ở phía cuối vẫn nhẩn nha nhìn ngắm xung quanh và nhích từng bước. Mình mất khoảng 10 phút để “chạy” khoảng 300m tới được chỗ hai mẹ con đang đợi sẵn. Hôn hai mẹ con, rồi đi. Trong lòng khấp khởi để gặp lại hai mẹ con trong 2 ngày nữa.
Người hâm mộ đứng cổ vũ kín hai bên đường Chamonix – Les Houches (7.9km). Nhiều người mang kèn ra thổi. Có tiếng Vuvuzela mạnh mẽ. Có cả cái kèn Alphorn dài ngoằng 2.4m – một nhạc cụ của vùng Alpes. Tiếng trống, tiếng chiêng,… lẫn lộn. Về sau gặp Christophe – anh bạn chạy OCC, mình mới biết anh ấy đứng cổ vũ cách vạch xuất phát chừng 1km. Christophe kể có nhìn thấy mình chạy qua và dẫn ra hình ảnh mình đội cái mũ màu xanh; anh ấy gọi mình nhiều lần mà mình không nghe thấy. Đoạn này đường khá rộng và hơi dốc xuôi theo dòng sông Avre nên tất cả đều có bước “dạo đầu” nhẹ nhàng.
Chuẩn bị xuất phát
Les Houches có điểm kiểm tra và tiếp nước đầu tiên. Theo ban tổ chức, đây là điểm tiếp nước duy nhất có cung cấp cốc uống một lần; do ở điểm này có đông người. Tại các điểm sau, các VĐV sẽ phải sử dụng cốc tự mang theo để bảo vệ môi trường. Tại đây mình không dừng; chỉ chào và cười với các tình nguyện viên (TNV) rồi đi. Ra khỏi Les Houches; đường nhỏ dần, chỉ còn rộng khoảng 1m, bắt đầu dốc lên. Nhiều chỗ bị tắc. Tình trạng tắc ngẽn kéo dài tới đỉnh Le Delevret. Mình qua điểm này lúc 20:34, hết 2h04′, 13.6km/868mD+/172mD-. Đỉnh Le Delevret nằm trong khu trượt tuyết Les Houches. Chạy ngay bên dưới những chiếc ghế đưa người lên núi vào mùa Đông để trượt xuống. Trong đoạn này; mình gặp Alexandre LY. Alexandre có bố người Việt Nam. Cậu ấy chạy trong đội của hãng sản xuất đèn thể thao Petzl. Alexandre hoàn thành UTMB với 39h08′, xếp thứ 649. Cho tới đây, có thể nói là đường dễ.
Kết quả UTMB qua những con số: Tỉ lệ DNF cao “đi dễ khó về”
1001 điều cần biết về UTMB Mont Blanc – giải ultra trail lớn nhất thế giới
Các Cuộc Đua Sức Bền Siêu Dài: Nữ Đang Dần Đánh Bại Nam? – Kỳ 1
Rời khỏi Le Delevret, dốc xuống Saint-Gervais ở km thứ 21. Saint-Gervais nằm ở phía Tây-Nam của Chamonix. Có những đoạn đường rất nhỏ, chỉ một người qua được. Vậy nên tình trạng tắc nghẽn lại tiếp diễn. Tới điểm này lúc 21h36′; hết 1h02′, 7.4km/1000mD-. Đã hẹn trước với hai mẹ con sẽ gặp nhau ở đây. Do bus của hai mẹ con bị nhầm đường; nên mình đợi hai mẹ con vài phút trên quan điểm thành tích không quan trọng, vui, khỏe là chính. Mình cũng tranh thủ thời gian đợi để nạp một số miếng bánh mỳ, pho mát, quả tươi và nước. Đêm cũng đã xuống; nhiệt độ xuống rất nhanh sau khi nắng tắt. Cũng đến lúc cần mặc áo ấm và đeo găng tay. Gặp hai mẹ con hớt hải chạy đến. Ôm hôn nhau một lúc rồi chia hai. Hai mẹ con ra bus về Chamonix; mình tiếp tục đến Les Contamines Montjoie. Thời gian dừng ở đây khoảng 35phút.
Rời Saint-Gervais có cả một chặng dốc dài 23.9km/1956mD+ tới đèo Croix du Bonhomme, từ độ cao 810m tới 2433m. Saint-Gervais => Les Contamines Montjoie, đường dốc nhẹ, rộng rãi đi lên phía thượng nguồn của dòng suối Bonnant. Có một số chạy; một số đi bộ. Vì mới bắt đầu chưa lâu; nên mình chọn phương pháp giữ sức; đi bộ nhanh chứ không chạy. Trời đã tối hẳn. Gió đã nổi lên. Nhiệt độ xuống thấp hơn. Tới Les Contamines Montjoie lúc 23h32, hết 1h56′, 10.2km/624mD+. Không khí ở đây cũng giống như ở các điểm trước, thật náo nhiệt. Tiếng nhạc có thể nghe thấy từ xa. Do còn ở đầu hành trình, nên kẻ đi người đến rất tấp nập. Dừng lại điểm này khoảng 30′ để nạp năng lượng; sau đó lại tiếp tục hành trình tới La Balme.
Biểu đồ độ lệch từ Saint-Gervais tới đèo Croix du Bonhomme có hình của đường 1/x². Đoạn đầu dốc nhẹ rồi càng ngày độ dốc càng tăng. Ra khỏi Les Contamines Montjoie, đường dốc lên nhanh. Gió to hơn, mưa nhẹ, nhiệt dưới 0°C. Núi cao dần, nhà cửa cũng không còn. Chỉ còn vách núi và các dòng suối nhỏ chảy róc rách từ trên đỉnh núi xuống. Tới La Balme lúc 1h13 sáng Thứ 7, hết 1h41′, 8.1km/530mD+. La Balme là một ngôi nhà gỗ thông đặc trưng của vùng Alpes nằm giữa vách núi. Từ xa đã nhìn thấy ngôi nhà này; mặc dù còn phải đi khá lâu mới tới. Đứng ở La Balme cũng có thể quan sát được dòng người đang lên cao. Dưới ánh sáng chói chang của một ngọn đèn lớn gắn trên một cái cột cao là không khí tưng bừng tấp nập của các VĐV. Mọi người đang chuẩn bị kỹ lưỡng mọi thứ trước khi vượt qua một chặng khó trong đêm dưới mưa, tuyết và gió lạnh. Mình có nhiều thứ cần chuẩn bị:
Mọi thứ đã xong; tiếp tục lên đường tới đèo Croix du Bonhomme.
Lời chào đầu tiên khi ra khỏi La Balme đến từ những cơn gió mạnh và lạnh quất các hạt mưa lẫn đá nhỏ vào mặt. Sau đó đến những khoảng ít gió do hướng núi; nhưng đó chỉ là những khoảng lặng để chờ đón những khó khăn hơn ở phía trước. Bắt đầu có tuyết rơi lẫn mưa đá từ độ cao khoảng 2100m. Có những đoạn gió to chính diện. Để có thể tiến lên, cần cúi nghiêng người về phía trước và quay mặt sang bên cạnh để cho gió thổi thẳng vào đỉnh đầu chứ không thổi vào mặt. Đầu đã được che bởi mũ của áo khoác. Khi nào ngớt gió lại quay mặt về phía trước. Quả là ban tổ chức đã rất có lý khi yêu cầu tất cả các VĐV phải có áo khoác chống mưa nhưng thoát mồ hôi kiểu như vải Gore-Tex. Trên đầu mưa, gió và tuyết; dưới chân nước chảy thành dòng mang theo bùn đất. Nhìn lên phía trước thấy thấp thoáng ánh đèn ở rất xa và cao; nhìn phía sau có cả dòng đèn dài dằng dặc đang đi lên. Lúc này mình ở khoảng thứ 1510; có khoảng 800 người đang ở phía sau. Nhiệt độ xuống rất thấp. Khi di chuyển vẫn ấm; nhưng đứng lại là tê tái. Để dễ tưởng tượng, dừng lại để “tiểu đường”, mới được một nửa công việc đã bắt đầu run. Khi xong việc run cầm cập. Nên cách tốt nhất là tiếp tục đi lên mà không dừng lại. Với nam giới đã thế; với phụ nữ còn khó hơn nhiều. Dọc đường, gặp một số người đi leo núi dài ngày với ba lô to tướng đang đi xuống. Chắc những người này tính nhầm; nên vẫn phải cố xuống núi trong đêm cho tới chỗ nghỉ. Tới đèo Croix du Bonhomme đúng 3h00 ngày thứ 7, hết 1h47′, 5.6km/800mD+. Gió to và lạnh; nên mình chỉ qua điểm kiểm tra rồi lại đi tiếp. Lúc này mới thấy các TNV thật có tâm. Mình chỉ dừng lại đã lạnh; vậy mà các TNV đứng cả đêm trên đỉnh núi để phục vụ cái “bọn dở hơi” như mình.
Rời đèo Croix du Bonhomme, đường dốc xuống nhanh. Cần xuống 900mD- để tới Champieux – điểm cực Nam của UTMB. Xuống thấp, gió nhẹ và ấm hơn. Đã hết tuyết; chỉ có mưa phùn.Trong lúc xuống, mình chạy cùng và nói chuyện với một chị người Chicago, Mỹ. Chị ấy bảo đây là lần đầu tiên sang Châu Âu chạy. Đường ở đây dốc quá. Chị ấy chạy ở Mỹ nhiều rồi; nhưng chưa bao giờ chạy dốc thế. Sau UTMB 1 tuần, Jim – tại thời điểm đó đứng số 1 thế giới cũng nói vậy trong một bài phỏng vấn hậu UTMB. Đường tới Champieux nhiều bùn đất; nhưng khá nhẹ nhàng. Mình tới nơi lúc 3h53 sáng; 53phút để qua 5.2km/885mD-. Tóm tắt: hết 9h22′ để qua 50.1km/2911mD+/2393mD-.
Tới Champieux theo đúng thời gian đã định trước: mình đã dự đoán sẽ tới đây trong vòng 03h30-04h30 sáng. Theo đúng kế hoạch; sau khi nạp năng lượng mình quyết định ngủ 20 phút. Trong khi ăn, mình nói ý định ngủ với các TNV. Ngay lập tức, một bác TNV chừng 60-65 tuổi tới bên đợi mình ăn xong miếng mỳ cuối cùng, uống xong giọt nước cuối cùng để đưa mình tới phòng ngủ. Trạm nghỉ Champieux là một tổ hợp nhiều ngôi nhà gỗ thông lớn ở độ cao 1549m. Phòng ngủ lớn chừng 50x30m. Ban tổ chức đã để sẵn nhiều đệm đơn cách nhau chừng 30cm ở nền nhà. Trên mỗi đệm có một mảnh chăn và một cái gối. Cửa phòng đóng kín để cách âm. Vào tới cửa; có hai TNV trẻ đón tiếp vui vẻ bằng những tiếng thì thào để giữ yên tĩnh. Mình đăng ký đánh thức sau 20 phút. Một TNV dẫn mình đến một cái đệm và nói “chúc anh ngủ ngon”. Đặt lưng xuống đệm được 10 giây đã thiu thiu ngủ. Đột nhiên cửa phòng mở và có hai VĐV bước vào nói chuyện rôm rả. Không nói Tiếng Anh cũng chẳng nói Tiếng Pháp nên mình không hiểu họ nói gì. Mặc cho cậu TNV trẻ nhắc nhở phải giữ im lặng, và một số người ra hiệu im lặng – cử chỉ đặt tay lên môi cắt dọc giữa miệng và xuỵt nhẹ, hai anh kia vẫn cứ hồn nhiên thể hiện sức mạnh của bốn lá phổi. Quan sát cử chỉ mình đoán là một trong hai người gặp trục trặc (mọi người không được nghĩ đến “trục trặc” viết bằng chữ của Giáo Sư Hiển nhé) và có thể sẽ bỏ cuộc. Thay vì ngủ 20 phút; lại bị tra tấn 19 phút.
Hết thời gian nghỉ. Mình dậy, đặt lại chăn và để lại gối gọn gàng. Đi giày, cám ơn hai bạn TNV trẻ rồi đi ra. Còn hai việc phải làm trước khi tiếp tục: giảm cân và cho đầy nước vào túi để mang đi. Mình gặp một trục trặc nhỏ trong việc thứ 2. Trong lúc nằm trong phòng ngủ; mình để cái khóa túi nước chạm vào ống nước nóng của lò sưởi; kết quả là cái khóa bằng nhựa bị kẹt lại. Phải mất 5 phút loay loay với một con dao mới mở ra được. Mọi thứ đã xong, tiếp tục lên đường.
Luôn vui vẻ là phẩm chất tự nhiên của các ultra-trailers
Chamipeux là điểm cực Nam của UTMB, nằm ở chính Nam so với Saint Gervais và ở giữa Nam và Tây-Nam so với Chamonix. Ra khỏi Champieux, chạy về hướng Đông-Bắc tới đèo Grand Ferret ở biên giới Ý-Thụy Sỹ. Cả quãng dài này chạy ở phía Đông của dãy Mont Blanc. Điểm tiếp theo là đèo La Seigne ở độ cao 2516m; có 958mD+ ở phía trước. Đèo La Seigne nằm giữa Pháp và Ý và nằm trên đường phân chia Đông và Tây của dãy Mont-Blanc. Nói cách khác; có hai khí hậu khác nhau ở hai bên của đèo. Ảnh hưởng nhìn thấy được là phía Đông có nhiều cây xanh hơn. Đoạn này đường cũng khá dốc và lạnh. Đêm cuối Thu ở Pháp, lạnh nhất vào khoảng từ 4-6h sáng. Cũng giống như lúc trước; tuyết rơi từ khoảng 2100m, có gió to như khi lên đèo Croix du Bonhomme. Lại lặp lại kịch bản nghiêng người để đi.
Với mình, đây là đoạn khó nhất của UTMB 2017. Mình gặp một trục trặc nhỏ. Bình thường mình ngủ ít và thức như… con chó già. Vậy mà vừa ra khỏi Champieux chừng 30 phút đã buồn ngủ rũ rượi. Một bên là vách núi, bên kia là dòng suối Glaciers. Tạm dịch: dòng suối của các dòng sông băng. Dòng suối bắt nguồn từ trên đỉnh núi trong lòng các dòng sông băng rồi đổ vào dòng suối Bonnant ở dưới. Với địa hình vách đá rất dốc; dòng suối Glaciers chảy rất nhanh và nước rất lạnh. Nước rơi từ trên cao tạo ra những tiếng ầm ầm chứ không phải róc rách như thúc giục các VĐV bước nhanh hơn nữa. Cũng chính vì tiếng suối chảy mà đôi khi xua tan cơn buồn ngủ. Nhưng có vài lần buồn ngủ quá; mình phải dừng lại, chống chéo hai cái gậy ở cạnh đường phía vách núi rồi ghé người vào gậy nghỉ 2 phút. Dừng lại, nhiệt độ cơ thể thấp xuống sẽ tỉnh ngủ. Có lần mình thấy một tảng đá to; phẳng bên cạnh đường, lại ngồi lên nghỉ một tẹo. Vừa ngồi được 20s đã lạnh tê tái; do hơi lạnh từ tảng đá truyền vào người qua lớp quần chạy mỏng. Lại đứng dậy tiếp tục. Trước đây, chạy ở các trails dưới thời tiết ấm, lúc nào thích ngủ thì mình cứ đặt lưng xuống cạnh đường làm 10 phút rồi lại dậy đi tiếp. Nhưng lần này thì khác; không thể ngủ cạnh đường được. Cứ thỉnh thoảng đứng lại nghỉ, hít thở thật sâu rồi lại đi. Cuối cùng cũng tới đèo La Seigne.
Đèo La Seigne phủ đầy tuyết trắng dưới ánh sáng lờ mờ của mảnh mây hồng phía xa. Gió thổi vèo vèo. 7h44 sáng thứ 7, hết 3h51 phút để qua 10.4km/958mD+. Một tốc độ rùa ngoài sức tưởng tượng 😉 Nhưng không sao, vẫn trong thời gian cho phép. Tốc độ này là kết quả của sự kết hợp hài hòa giữa buồn ngủ và một sai lầm kỹ thuật. Sai lầm ở đây: do trời lạnh quá; nên mình không chịu lấy đồ ra ăn dọc đường. Nên bị hết xăng. Điều này gây hậu quả cho cả đoạn tiếp theo tới tận Courmayeur. Mình chỉ chào hỏi các TNV và làm thủ tục ghi nhớ thời gian rồi đi tiếp. Do có thay đổi về đường đi cho phù hợp với thời tiết như đã nói ở trên; từ đèo này sẽ xuống thẳng hồ Combal chứ không qua đèo Pyramides Calcaires. Một TNV đứng ở chỗ đường rẽ chỉ cho các VĐV khỏi nhầm. Còn một cái dốc dài 4.8km để xuống.
Hồ Combal nằm ở độ cao 1958m so với mặt nước biển trong thung lũng Vény phía Đông-Nam của đỉnh Mont-Blanc. Nước hồ do băng và tuyết tan ra từ dòng sông băng Miage chạy dài 10km từ độ cao 3892m. Vào mùa Xuân và mùa Hè; nước ngập đầy thung lũng Vény. Xung quanh cây cối ra hoa cùng đỉnh Mont-Blanc và các dòng sông băng trắng xóa soi bóng xuống mặt hồ phẳng lặng. Trong dịp UTMB, nước đã rút đi nhiều; chỉ còn một phần nhỏ. Cây cối cũng đã rụng lá và không còn hoa. Từ đỉnh đèo La Seigne, men theo một con đường mòn. Xuống thấp, đường to dần, có cả xe Jeep đi lên được. Đoạn này khá dễ. Trời đã sáng; phong cảnh núi và hồ hiện dần dưới ánh sáng lờ mờ của buổi sớm. Gió to ở núi, nên thỉnh thoảng lại có đám mây bay qua che khuất ánh mặt trời yếu ớt nhưng lung linh. Dưới ánh sáng buổi sớm; trông những giọt nước bị đóng băng trên các cành cây thật long lanh. Thật dễ chịu!
Tới hồ Combal lúc 8h31 nhanh hơn thời gian hạn chế 1h. Hết 47 phút để qua 4.8km/480mD-. Thời gian hạn chế ở điểm này là 9h30; nhưng tới nơi mới biết do còn nhiều VĐV bị chậm; nên ban tổ chức đã gia hạn thêm 30 phút đến tận 10h. Mình có tận 1h30 trước quy định. Nhưng cũng không thể nhởn nhơ được. Nạp năng lượng để còn đi để có thời gian ngắm cảnh chứ. Điểm dừng này chỉ là điểm tạm; không tồn tại sau UTMB. Chỉ có một chiếc lều bạt rất lớn dựng trên một khoảnh đất cao trong thung lũng Vény được bao bọc bởi phần nông của hồ Combal. Chỗ này sẽ biến mất khi nước hồ dâng cao do tuyết tan hoặc mưa. Điều quan trọng là ở đây không có mì và súp nóng – những thứ mình đợi từ đêm, trước khi tới đèo La Seigne.
Đoạn tiếp theo bằng phẳng khoảng 2km trên một đường mòn chạy cạnh hồ Combal. Phong cảnh lúc này chỉ có thể dùng một từ rất đẹp. Hết đoạn bằng phẳng; bắt đầu đến dốc lên sườn núi Mont-Favre. Tiếp tục trả giá cho sai lầm lúc đêm. Do không ăn đủ lúc đêm và thức ăn ở hồ Combal chưa kịp ngấm; nên cơ bắp rã rời, không còn đủ sức để lên dốc. Cứ đi vài bước lại phải dừng lại nghỉ. Cũng chính vì vậy; tại dốc này mình gặp anh Hoàng Thao, người Mỹ gốc Việt cũng tham gia UTMB. Mình có thể nói Tiếng Việt trong UTMB 😉 Mình đã nghĩ không biết có qua được kịp thời gian không… Cuối cùng cũng tới được sườn Mont-Favre lúc 10h09 sáng thứ 7. Mất 1h38phút để qua 3.9km/465mD+. Bình thường, với quãng đường này chỉ mất khoảng 50 phút. Ở Champieux mình đứng thứ 1447; bây giờ sau 6h16 phút, mình đứng thứ 2022 – tụt một cách thảm hại 😉 Nhưng không sao; đã là ultra-trailer thì không quan tâm tới thành tích của người khác mà chỉ cần chú tâm lắng nghe bản thân để có hành động phù hợp.
CP này nhìn thẳng vào dòng sông băng Miage chạy dài từ trên đỉnh núi cao xuống. Một vài đám mây bay qua dưới ánh nắng đầu Thu. Trên tuyết trắng; dưới cỏ xanh-vàng xen lẫn những vạt đồi thông. Dòng sông băng Miage lượn vòng giữa hai vách đá cao chạy xuống thung lũng Vény. Không chịu được cái nóng của trái đất; nửa dưới của Miage trở thành dòng sông sỏi.
Dòng sông băng Miage
Trong đoạn này, mọi VĐV cần chú ý có nhiều biển báo khu vực bảo tồn. Vậy nên không được giẫm lên cỏ. Cần đi đúng trong vạch đường mòn. Tuy vậy vẫn có một số VĐV đến từ một nước lớn ở sát Việt Nam; chạy theo nhóm, nói vang cả núi không cần quan tâm có làm phiền ai không và không ngần ngại tràn ra sườn núi trong khu vực bảo tồn để chụp ảnh. Hình như các VĐV này không hiểu hoặc cố tình không hiểu tiếng Anh khi có những VĐV lên tiếng nhắc nhở.
Rời Mont-Favre, có 8.7km/1390mD- ở phía trước để tới Courmayeur – điểm giữa của UTMB. Trước hết cần qua điểm trung gian – đèo Checruit. 2/3 quãng đường tới đèo Checruit chỉ hơi dốc. 1/3 cuối cùng – đoạn bắt đầu đi vào khu trượt tuyết rất dốc. Thực ra là chạy trên đường trượt tuyết loại màu xanh nước biển (25°-35°), màu đỏ (35°-40°) và một đoạn màu đen (> 40°). Tới đèo lúc 11h01; hết 52 phút để qua 4.4km/4.76mD-. Cả khu vực đèo dưới ánh nắng rực rỡ. Có những VĐV tranh thủ ngả lưng sưởi nắng. Bắt đầu bằng màn chào hỏi rồi nạp năng lượng. Thật may, mình không phải trâu chậm nhất, nên vẫn còn nước đục để uống. Đến mình là phần mỳ cuối cùng đã luộc. Các VĐV đến sau cần đợi chừng 15 phút mới có mì. Giải quyết hết một phần mì < 100g trộn với sốt cà chua và pho mát Parmesan dưới ánh nắng buổi trưa. Trời đã nắng, tiện thể cởi áo khoác trước khi đi tiếp. Mình không dừng lại đây nhiều; để còn đến Courmayeur – em yêu và con gái đợi mình ở đây từ sáng. Theo dự tính ban đầu, mình sẽ tới Courmayeur trong khoảng 8-10h sáng.
Một cái dốc khá đứng với những đường mòn bé tí chỉ một người đi vừa len lỏi giữa cánh rừng thông già để tới Courmayeur. 1/2 đầu dốc nhiều; phần cuối khá phẳng. Trời lúc mưa lúc nắng. Đã có lúc mình lôi áo mưa ra định mặc; nhưng chưa kịp mặc lại đã nắng. Tới Courmayeur đúng 12h03 khi hồi chuông báo giữa trưa vừa kết thúc; 1h02 phút để qua 4.3km/814mD-. Thời gian hạn chế ở đây là 13h. Gặp hai mẹ con khi chuẩn bị vào trạm nghỉ – một phòng thể thao rất lớn. Hai mẹ con mặc áo phông viết chữ và cầm biển do con gái vẽ cổ vũ bố. Hôn nhau xong, bố đi lối riêng lấy túi đồ gửi; hai mẹ con đi lối khác cùng vào khu dành cho các VĐV có đội trợ giúp 😉
Cổ động viên đặc biệt
Tóm tắt quãng đường đã qua: 17h33 phút, 78.1km/4538mD+/4382mD-; có gần 1h trước thời gian hạn chế. Đã được non nửa quãng đường. “Chỉ còn” khoảng 90km/5500mD+ để hoàn thành nữa thôi 😉 Vẫn còn 29h cho quãng đường tiếp theo. Về mặt địa lý: Courmayeur nằm ở phía Đông-Nam của Chamonix – tất nhiên là ở phía bên kia của dãy Mont Blanc. Đường ngắn nhất và thẳng tưng Chamonix-Courmayeur dài 22km qua hầm.
Đây là lần đầu tiên bố đi chạy mà có đội trợ giúp (support crew). Đội của bố chưa được tập bao giờ; nhưng rất chuyên nghiệp và hiệu quả. Trong lúc đội của mình làm các việc kỹ thuật: lấy nước vào túi, thay pin,… thì mình đi giảm cân và “tắm” một cái. Hích, gọi là tắm, chứ thực ra là: ngồi giữa phòng có cả các VĐV khác cùng đội của họ. Quấn một cái khăn tắm vào. Cởi quần áo. Dùng giấy ướt dùng cho trẻ em – tất cả các bố mẹ ở Pháp đều biết loại giấy này – lau một lượt… những chỗ cần lau 😉 Vậy là tắm xong. Mặc bộ quần áo mới, đi tất và giầy mới đã để trong đồ gửi. Lại thơm (không như hương nhụy hoa nhài), sạch sẽ gần như khi xuất phát vào chiều tối hôm trước 😉 Tiếp theo; như thường lệ là quy trình nạp năng lượng. Hai mẹ con hiểu rất rõ thói quen uống cà phê đặc cắm tăm của bố; nên buổi sáng hai mẹ con đã chuẩn bị sẵn cho bố một “liều” cho vào phích để giữ ấm. Uống xong, tỉnh hẳn người – cám ơn đội của bố rất nhiều. Con gái được thử một ít mì và súp của bố xong cứ tấm tắc khen ngon. Vậy đấy, ngon đâu phải là ăn thứ gì; quan trong là ăn với ai trong hoàn cảnh nào 😉
Ban tổ chức gọi loa thông báo chỉ còn 15 phút nữa sẽ đóng cửa khi đang ăn chưa hết quả cam. Vậy nên nếu VĐV nào muốn tiếp tục thì cần chuẩn bị để ra khỏi điểm nghỉ. Lại hối hả hôn nhau rồi mỗi người một ngả. Hai mẹ con cầm túi đồ của bố về bằng xe của ban tổ chức. Bố đi lối riêng để tiếp tục. Bao nhiêu vốn liếng thời gian tiết kiệm được trong đêm đã tiêu tan hết. Bắt đầu lại từ chặng này…
Đọc phần sau (P5): Người Việt đầu tiên hoàn thành UTMB: “Sự điên loạn” ở La Fouly và lời đề nghị bất ngờ trong đêm
(*) Tiêu đề do Chay365 đặt, ảnh do tác giả cung cấp
Người Việt đầu tiên hoàn thành UTMB: Lời hẹn gặp ở Chamonix với con gái trước lễ khai giảng
Người Việt đầu tiên hoàn thành UTMB: Vật vã dìu nhau trong đêm băng giá, nhớ mùa Đông Hà Nội
Người Việt đầu tiên hoàn thành UTMB: “Sự điên loạn” ở La Fouly và lời đề nghị bất ngờ trong đêm
Session expired
Please log in again. The login page will open in a new tab. After logging in you can close it and return to this page.